NHÂN QUẢ GIẢ THẬT
TỲ KHEO THÍCH QUẢNG ĐỊNH
Kính dâng: - BỔN SƯ ĐẠI LÃO HÒA THƯỢNG
DANH Y: THÍCH
THƯỢNG TRÍ HẠ HƯNG
“Ơn người khai ngộ TÂM VÔ THƯỢNG
Độ QUI-Y, Thế phát, Y Phương
Trời cao Biển rộng : ân vô lượng
Bổn-Sư : Hòa Thượng THÍCH TRÍ HƯNG »
KÍNH DÂNG : HÒA THƯỢNG ĐẠI ÂN SƯ :
THÍCH THƯỢNG THIỀN
HẠ TÂM
TỰ VÔ NHẤT ĐẠI SƯ
HIỆU LIÊN DU
« Quốc sư vạn hạnh ôi tuyệt diệu
Kinh bang tế thế rạng sử chương,
Vô Nhất Đại Sư Truyền pháp yếu
Thọ ký đường TU đến TÂY PHƯƠNG »
KÍNH DÂNG: ĐẠI ÂN SƯ
THÍCH THƯỢNG ĐỒNG HẠ VIÊN
HIỆU VIÊN ĐỨC TỰ THÔNG LỢI
« Pháp sư VIÊN ĐỨC đà tiên liệu,
Quá thập tam niên khó suy lường,
Pháp bảo Kim Cang vang khúc điệu,
Đông-Tây, Mật- Tịnh hội chung đường. »
(
Trích trong thi phẩm : Bóng Nhạn lưng Trời)
Đồng KÍNH DÂNG : CÁC BẬC ÂN SƯ TÔN
KÍNH
Ai dạy luật để hình thành giới luật ?
Ai chân truyền hiểu diệu nghĩa PHẬT
KINH ?
Ai đào luyện kiên cường trong võ thuật,
Ai dạy thơ để lúc luận khi bình.
(
Trích trong thi phẩm : NHÂN-QUẢ GIẢ-THẬT)
Xin lược trích lời Vô Nhất Đại Sư trong “
Ẩn tu thi tập ”
(Vô Nhất Đại Sư THÍCH THƯỢNG THIỀN HẠ TÂM Nguyên là Giáo sư giảng dạy các
trường PHẬT học : PHẬT Học viện dược sư, Trường Cao Đẳng PHẬT học Huệ
Nghiêm và Trường Đại học PHẬT GIÁO Vạn Hạnh, Đô Thành Sài Gòn từ những năm 1964
– 1967 . Từ năm 1968 về khai sơn tạo lập và nhập thất chuyên Tu tại HƯƠNG
NGHIÊM Tịnh viện thuộc khu Đại ninh, huyện Đức trọng, Tỉnh Lâm Đồng )
…….
“ẨN TU dường thấy khắp nhơn tình
Trái đạo luân thường tạo sát sanh
Nên khiến tai trời thêm ách nước
028 . Vầng hồng xế bóng khắp Tây
khuynh.
ẨN TU ngẫm xét chốn tăng già,
Giận ghét, hơn thua lắm bất hòa
Địa vị chùa chiền tranh đệ tử
032 . Ưu đàm, lan, Huệ héo mầm
hoa,
ẨN TU nhằm biết chuyển cơ trời
Nhân quả lọc thanh đạo với đời
Tai biến dập dồn muôn cảnh chết
036 . Núi xương sông máu thảm đầy
vơi.
ẨN TU thời mạt nhớ câu than
Đức tín tỳ kheo kém thiện nam
Tu sĩ- lại thua đường tín nữ
228 . Thiên như huyền ký để lời
vàng
ẨN TU hoa cỏ dáng thờ ơ
Thời mạt nhân thân đã khác xưa
Lòng thú hình người đầy lớp lớp
312 . Cảnh đời gió gió lại mưa
mưa.
ẨN TU lý đạo nói sao cùng
Nhân quả nghiêm minh xử lạnh lùng
Tài sắc giàu sang âu cảnh tạm
344 . Sáng tươi chiều héo đóa phù
dung “
……
Xin lược trích lời Vô Nhất Đại Sư
trong “ PHÁP YẾU TU HÀNH”
« Tu sự chẳng chấp tướng
Thì tức sắc là không
Tu lý không bỏ sự
Đó tức không là sắc
Lý chính thực chân không
Sự là phần diệu hữu
Chân không tức hiện hữu
Diệu hữu tức chân không
…
PHẬT LÀ ĐẠI Y VƯƠNG
PHÁP là DIỆU TIÊN DƯỢC
Là phương thuật rất mầu
Là NHƯ-Ý BẢO-CHÂU
Hay trừ nạn nghèo khổ
Khiến cho được giàu vui
Hay trừ tất cả bệnh
Khiến mau được bình phục
….
Chuyên tụng một phẩm Kinh,
Một Chân-Ngôn, hiệu Phật
Thì thành tựu các nguyện
Thỏa mãn các mong cầu.
Chỉ sợ người không tin,
Hoặc tin mà không sâu,
...
Nhớ lời cổ đức dặn
« Ta có một bí quyết
Nhất thiết khuyên bảo nhau
Là HẾT LÒNG THÀNH KÍNH
Nhiệm màu cực nhiệm màu. »
Hãy ghi nhớ điều này
Lắng lòng suy nghĩ sâu.
⃰
⃰
Trời xanh suối biếc một bàu,
Ánh trăng vẫn sáng một màu xưa nay.
Mà sao đời đạo đổi thay
Cỏ hoa đượm nét u hoài thêm thương.
Sóng dồn bọt biển tà dương
Con thuyền cứu độ khuất đường vân yên.
Bụi hồng tung gió đảo điên,
Vô tình Mai nở dịu hiền cành xuân.
THI PHẨM
NHÂN QUẢ GIẢ THẬT
( Cẩm nang phước thiện
(1312 câu) diệu năng thực hành tốt lành cuộc đời cho một số người hữu duyên)
(1)
Sen hồng nở đẹp tháng hạ
Xoài thơm trông trái đợi vài năm
Xoài thơm trông trái đợi vài năm
Ai chẳng gieo nhân đòi hái quả?
0004 . Ít tiền chê vải ít lụa tằm?!
Thích đánh “võ mồm” tôn cao quí,
Chạy Nam
thỉnh Bắc để “lên hương”
Quì gối khom lưng dâng quyền vị
0008 . Cầu mong phát đạt buổi thương trường!
Chơi
bời bài bạc cùng nghiện hút,
Của tiền đóng cửa vẫn “chào đi”!
Tài sản đất nhà đều “bay tuốt”
0012 . Sự nghiệp cha ông trông cậy gì?
Lợi danh quyền thế đo đếm được,
CHÂN TU, THẬT ĐỨC lấy gì đo?
Biển sâu không quá vài muôn thước,
0016 . Ác Tham, NHÂN NGHĨA biết sao dò?
Ba hoa khoác lác nhiều
gian trá,
Việc làm quấy quá, học
qua loa,
Chẳng khéo gieo nhân mong đầy quả?
0020 . Có chăng… chờ lượm vỏ rứng gà!
Đắm lợi danh như ruồi bu mật,
Làm ngay nói thật ít người ưa,
Kẻ phóng dật thường ưa vật chất,
0024 . Thanh bần LAN NHÃ hợp an TU.
Lười biếng bụi đời người vô dụng,
Làm sao xây dựng vững tương lai?
VĂN VÕ SONG TOÀN đồng TRÍ DŨNG,
0028 . VĂN ôn VÕ luyện, ĐỨC kiêm TÀI.
Khảo biên, phiên dịch vài bộ sách,
Khai sơn tạo lập mấy ngôi chùa?
Chưa khứ đã lo xây BẢO THÁP,
0032 . Danh tiếng đồng vang bậc ĐẠI SƯ.
Mỗi ngày thuyết giảng muôn từ ngữ,
Sao không dạy kệ gọn nhớ lâu,
Ai chê thi kệ nghèo văn tự?
0036 . Dạy TU rao giảng bạc trắng đầu.
Ai TU học làm lắm điều ngang trái,
Thường cãi Thầy
ưa ngụy biện nói ngang?
Gieo giống lép
được chi mùa gặt hái,
0040 . Quả tốt tươi hay sầu héo phũ phàng ?
Kẻ trộm cướp
chẳng dầu sang lên được,
Khéo cúng dường
bố thí thịnh phát lên.
Dời nguyền rủa
phường ác tham thất đức,
0044 . Kẻ bất nhân bất nghĩa chẳng lâu bền !
Không thực học
thực TU đua bằng cấp,
Tứ trọng ân làm
sao đáp đền ơn,
Bằng cấp cao mà
tâm đầy tham ác,
0048 . Bằng hại nhân vào ngục chắc bền hơn.
Ai học mãi sách
loạn ngôn nghịch lý,
Học tranh công
bới lỗi học làm chi ?
Học chẳng TU
luống uổng công tín thí,
0052 . Học cống cao ngã mạn được ích gì ?
Ai học lắm
thường sân si châm chọc,
Bằng cấp cao mà
văn hóa không cao ?
Ai cao học tệ
hơn người thất học,
0056 . Bậc trên mình, chẳng biết lễ kính chào.
Tôn tượng lớn
tâm người sao chẳng lớn ?
Cất chùa cao
sao đức hạnh không cao ?
Tâm bố thí cúng
dường thường lợn cợn,
0060 . Người TU danh TU lợi đứng bậc nào ?
Ai TU-HỌC luyện
rèn từng tế hạch,
Vui thực hành
uốn nắn mỗi oai nghi ?
Cùng Đại chúng
hòa nhập dòng thác mạnh,
0064 . Tịnh TU nơi am thất cũng nghiêm trì.
Làm PHẬT Tử hay
muốn làm ma tử,
Tự phá mình lại
phá hại người TU,
Loài Ma Thật ưa
thích làm ma sư ?
0068 . Ai vùi chôn trí tuệ học thêm ngu ?
Đệ tử PHẬT hay
lục sư ngoại đạo,
Bậc CHÂN-TU hay
ma quái Ba-tuần,
Ai phát nguyện
mãi hộ trì TAM BẢO,
0072 . Gắng đưa người qua bể khổ trầm luân.
Kẻ cơ hội chẳng
vui làm PHẬT SỰ,
Mong cầu chưa
thỏa mãn phản như chơi !
Thành dũng sỹ
bởi nhiều lần quyết tử,
0076 . Muốn biết người, xét việc hiểu rõ người !
Tránh vỏ dưa bị
vỏ dừa dai quấn,
Thoát bọn
nayfgawpj lũ khác tệ hơn !
Thấy người giúp
« đào » vô cùng tận ?
0080 . Chẳng toại tâm liền trở mặt giận hờn !
Tâm hoang dã
khó thuần hơn voi cọp,
Kẻ ác tham xưng
Bồ Tát Đại Thừa,
Ôi « lòng
thú hình người đầy lớp lớp »,
0084 . Xót « cảnh đời gió gió lại mưa mưa »
Kiếp trần thế
muôn khổ đau chồng chất,
Bởi vì sao
không đùm bọc thương nhau ?
Không cứu giúp
lại mưu toan giành giật,
0088 . Làm sao cho nhân thế hết khổ đau ?
Nơi động đất
nơi sóng gaaof bão dập…
Chỗ xe đâm… nơi
voi phá khổ không ?
Muốn yên mạng
nên tìm cầu TU tập,
0092 . Khéo thọ trì huyền diệu pháp MẬT TÔNG.(4)
Nơi sạt núi,
nơi cuồng phong sấm sét,
Nơi triều dâng
cuốn biệt tích muôn người,
Kiếp « tai
biến dập dồn trăm cảnh chết »
0096 . Cảnh « núi xương sông máu thảm đầy vơi »
Ai tỉnh bơ
trước cơ trời hủy diệt
Nghiệp ác tham,
vay trả kiếp vô thường,
Dù sợ chết ai
làm sao khỏi chết ?
0100 . Gấp TU hành cầu PHẬT vãng TÂY PHƯƠNG !
Đệ tử đông
không dễ thành đại nghiệp,
Nuôi dạy người
đến chốn đến nơi chưa ?
Danh lợi mãi
phải trầm luân nhiều kiếp
0104 . Ngũ ấm ma xưng Bồ Tát Đại Thừa,
Ai « chỉ
tay năm ngón » sai người khác,
Tự thực hành
thành tựu được bao nhiêu ?
Ai gắng học
siêng hành vui tạo tác ?
0108 . Ai khéo mồm sai thuyết giảng giáo điều ?
Người nghĩa sỹ
gánh chịu nhiều chướng nạn,
Vững tay chèo
qua biển vượt cuồng phong,
Nhiều chướng
nạn càng tinh thông dày dạn,
0112 . Đích cần xa vẫn bền chí yên lòng.
Ai cực khổ cầu
TU mong thoát khổ ?
Ai tìm TU do
ngộ lý vô thường ?
Lo cứu độ càng
gắng phần tự độ,
0116 . Ai ĐỒNG-HÀNH ĐỒNG-NGUYỆN vãng TÂY PHƯƠNG
Ai mến những
anh hùng LƯƠNG-SƠN-BẠC.
Chiêu HIỀN-TÀI
ĐẠI-NGHĨA cứu lương dân,
Thời mạt pháp
ai thật là Bồ Tát,
0120 . Tự độ thân thương cứu khổ nhân quần.
Ai hống hách hô
« rừng nào cạp nấy »
Nói lỡ lời hay
đe dọa chúng sinh ?
ỷ quyền thế ưa
bạ đâu nói đấy,
0124 . Đuổi khách Tăng ra khỏi trụ xứ mình.
Ai mờ mắt loạn
tâm nhìn vũ trụ,
Giết oan nhà
BÁC HỌC GA-LI-LÊ ?(6)
Chúa vô thượng
tôi liền tin theo chúa,
0128 . Vũ trụ quan lầm lạc học làm chi ?!
Bị phỉnh gạt
chạy theo là đa số,
Ai quyết tìm
hiểu rõ mới tin theo ?
Kẻ tham ác
thường dối lừa dụ dỗ,
0132 . Ai biết sai vẫn cuồng tín giáo điều.
Đồ xấu, giả
phải mua xem rằng quí,
Của tốt cho coi
rẻ mạt tầm thường ?
Ai tất bật mải
mê trong ích kỷ,
0136 . Ai làm củi mục hóa trầm hương.
Cướp tiền của
bị đời chê « Phước bạc »
Trộm từ chương
người trí quả « vô minh » !
Sao chẳng viết
Bảo-Thư trình Sáng Tác,
0140 . Sách Tiền-Nhân chắp vá để tên mình.
Lũ chuột nhắt
chui rúc tìm gặm khoét,
Bầy cọp beo
đuổi bắt tự nhiên vồ !
Heo, khỉ, nhím
sao vướng vào bẫy chết,
0144 . Trối vì sao vắt sữa, thịt xào khô ?(7)
Ai rượu thịt,
ngũ tân hô Đại dụng !
Biết minh sư truyền pháp chẳng nghiền
tâm ?
Ai tạo sự khang
trang liền giao cúng,
0148 . Vui tự TU tự tác chốn sơn lâm ?
Ai mãi phải
quan tâm điều nhỏ nhặt,
Lý cao siêu,
PHẬT PHÁP học để đâu ?
Ai chẳng khéo
tùy duyên hay chấp vặt,
0152 . Thường vui bàn tán chuyện Tây Tàu.
Muôn ngọc quí
chưa ưng cầu một chữ,
Làm sao cầu LỤC
TỰ ĐẠI MINH VƯƠNG ?(8)
Ai hiến mạng
cầu đôi dòng văn tự,
0156 . Kẻ ngu si coi PHÁP-BẢO tầm thường !(9)
Ai noi gương
bậc Quốc Vương Tây Tạng,
Điều căn bản
PHẬT-PHÁP học đầu tiên.
Dâng ngàn vàng
CẦU ĐẠO không tiếc mạng,
0160 . Nguyện PHẬT PHÁP xương minh hiến thân liền.
Vàng Ngọc quí
được dễ nên ít quí ?
Đạo dễ cầu
không thấy đạo cao siêu ?
Người Dũng sĩ
xả thân nơi chiến địa,
0164 . Vượt khổ nguy tầm đạo quí hơn nhiều !
Ai ý niệm biết
tường hay « trở chứng »
Khi buồn vui
trở chứng phát từng cơn ?
Ai TÂM HẠNH
KIÊN CƯỜNG luôn bền vững,
0168 . Thường an vui không sầu não giận hờn ?
Ai « bảy
báu » không bằng người « năm lậu » ?
Người XUẤT-GIA
sao kém kẻ tại gia ?
Bậc Thầy Tổ còn
ác Tâm ác Khẩu ?
0172 . Tự tôn vinh hàng chức phẩm tăng già ?!
Kẻ gây sự bất
hòa là phá hại,
Việc PHẢI-TRÁI
CHÍNH-TÀ chẳng biện phân.
Ai vấp ngã tỉnh
bớt phần mê dại ?
0176 . Ai MINH SƯ ? ai Ma-quái Ba-tuần ?(11)
Khi cần nói
không mở mồm nói được,
Chuyện bao đồng
ưa thuyết giảng lung tung,
Khi hào phóng
tô công hầu, bá tước,
0180 . Lúc hiên ngang như hảo hán yêng-hùng !
Lời hứa nguyện
hão huyền tung theo gió,
Ai vui vẻ buồn
khó tính tìm đi ?!
Ai thường đứng
núi này trông núi nọ,
0184 . Ai TU chơi ? ai Tu thật ? nghiệp chướng gì ?
Ai phạm tội
chối rằng không tội lỗi ?
Tâm chí thành
sám hối tội,nghiệp tan bay,
Không sám hối
lại ngấm ngầm gian dối ?
0188 . Phước tuệ tiêu nghiệp chướng kết thêm dày.
Hay phạm lỗi
vào những ngày học pháp,
Làm đau lòng
đại chúng mất vui tươi,
Nói kính Thầy
mà coi như bèo rác,
0192 . Ai quên ơn ai thường nhớ ơn người.(12)
Ai tạo tội to
mới lo TU sửa,
Lời ẩn tàng
biết không dễ dàng đâu !
Bệnh nguy cấp
mới tìm cầu phương chữa,
0196 . Nước rò lâu cũng làm đắm chìm tàu.
Ai bắt nghiện
từ thuốc trầu hành ớt,
Ngấp nghé gần
ma túy cần sa,
Nói rằng
« thiếu » ăn nhạt mồm khó nuốt,
0200 . Về TÂY PHƯƠNG nhớ tỏi,ớt ta bà.
Ai TU luyện
quyết vượt qua biển khổ,
Ai mượn TU tính
lợi lớn to danh ?
Ai dạy lắm học
trò thi không đỗ ?
0204 . Ai độ vài đệ tử đạt viên thành?
Ai tần tảo bởi
lợi danh quyền vị,
Dễ tùy duyên
thường bỏ phí công phu ?
Ai hiếu động
tìm đông vui du hý ?
0208 . Ai về nơi thanh vắng chí Tâm TU ?
Ai quyết liệt
tranh giành lo sợ mất ?
Rủ nhau xây
khách sạn ở trần gian !
Ai biết khổ GẤP
TÌM CẦU TU PHẬT ?
0212 . Bỏ trần gian về an tịnh NIẾT BÀN ?!
Kẻ rẻ Pháp khinh Thầy làm mạt Pháp,
Ai khổ công TẦM ĐẠO, NHẤT TÂM CẦU!
Kẻ tà kiến Tâm cuồng si hỗn tạp,
0216 . Cảnh tam đồ biết trôi dạt về đâu?
Nơi mạt Pháp tâm người càng hoang dã
Bả lợi danh thật đã chán thừa?!
Đưa đường mới người nói “xa lạ quá”
0220 . Quen lối xưa, ngựa quay lại đường xưa.
Giữa đường xá trâu bò ưa chạy phá,
Chẳng tránh đường tàu hỏa với xe ca,
Không hành thiện, thường ác tham gian trá,
0224 . Ai chẳng tin NHÂN- QUẢ tội phước à?
Ai cực khổ quyết vượt qua tất cả,
Ai TU hành thích nhàn hạ dong chơi?
Ngoài đời khổ về chùa an lạc quá!
0228 . Tưởng đời vui ai ngóng cổ ra đời?!
Quên Thầy bạn thân thương nơi chùa thất,
Ai nửa chừng hờn giận bỏ Thầy đi,
Ai dày dạn “bát phong” không “được mất”,
0232 . Không “buồn vui” “sướng khổ” “nhục vinh” gì?
Kẻ tấp tểnh tìm đi tin sao được,
Nhân héo sầu cầu đâu quả tốt tươi?
Vừa mới trách kẻ bỏ Thầy hôm trước,
0236 . Ít ngày sau lại theo bước chân người.
Kẻ bỏ đi khổ nguy liền tiếp bước,(13)
Người ác tâm vô phước độ làm chi?(14)
Vô duyên phước làm sao thành duyên phước?
0240 . Kẻ trách Thầy chê bạn được những gì?(15)
Nói thì dễ làm lắm khi chẳng dễ,
Nói xong liền làm thấy “bể” điên đầu!
Hàng “giảng giả” thuyết sư nhiều vô kể,
0244 . Bậc MINH SƯ HÀNH GIẢ biết tìm đâu?(16)
Ai đã tắm BIỂN PHÁP MÀU PHẬT-LÝ,
Dược sư nào tìm thuốc ĐẠI-TÙNG-LÂM
PHẬT truyền pháp hai mươi lăm thế kỷ,
0248 . Ấy muôn nhà khoa học vẫn nghiên tầm!
Dịch lắm sách ai chú tâm tìm đọc?
In nhiều KINH người nào thật cần TU?
KINH-LUẬT-LUẬN thậm thâm ai ham học?
0252 . Xót thương thay danh lợi kiếp phù du!
Ai cực khổ vẫn bền TU-GIẢI-THOÁT,
Hành giả nào không giáp mặt “bát phong”
Ma quỷ phá chẳng lùi không hèn nhát,
0256 . Về quê CHA cùng tử quyết một lòng.
Ôi ngán ngẩm kẻ ác tâm mượn đạo,
Không hiểu chi về quả báo lỗi lầm,
Oán trời đất đọa đày muôn khổ não,
0260 . Thật xót thay người vô đạo vô tâm!
Ai mến TỊNH, ưa THIỀN, thâm tín MẬT,
Dung hòa cùng muôn điệu pháp NHƯ LAI?
Ai TU PHẬT thích làm theo hạnh PHẬT,
0264 . Gắng luyện mình, quí bạn, chẳng khoe tài.
Ai chê TỊNH khích THIỀN, bài bác MẬT,
Pháp môn nào không PHÁP BẢO NHƯ LAI,
Ai TU PHẬT không làm theo HẠNH PHẬT,
0268 . Thường khen mình, chê bạn, thích tranh tài.
Ai thích thỉnh đám lục sư ngoại đạo?
Ai ưa cầu các bầy ngũ ấm Ma?
Đệ tử PHẬT làm hưng sung TAM BẢO,
Đệ tử PHẬT làm hưng sung TAM BẢO,
0272 . Những loài ma phá đạo đắm mê tà.
Ma giải đãi cùng loài ma biếng nhác,
Ma ác tham cướp giật bắt ở tù,
Ma tà kiến khiến người TU lầm lạc,
0276 . Hàng thiên ma rình phá bậc chân TU
Ai ham thuyết theo lục sư ngoại đạo?
Ai nhập bầy cùng ma quái Ba Tuần?
Ai phạm tội chẳng sợ chi khổ báo?
0280 . Cõi tam đồ mãi đọa lạc trầm luân.
Điều ác khởi bởi nơi tâm ác quỷ,
Việc tham si cuồng phát tại tâm ma,
Ma ngũ ấm trói
chặt vào ích kỷ,
0284 . Ma ghét ghen đố kị phá lục hòa.
Ai thân thích
vương ma, chúa quỉ,
Ma tham tài. Tham
sắc lợi danh,
Ma bất tín ma làm Thầy phật ý,
0288 . Ngũ ấm ma tìm phá bậc TU hành.
Ma lường gạt,
ma tranh danh đạt lợi,
Ma đảo điên tìm
bới lỗi PHAP SƯ,
Ma trái phạm bỏ
Thầy không sám hối,
0292 . Ma sân si ti tiện giả nhân từ.
Người trì giới
quyết tâm TU thành PHẬT,
Kẻ buông lung
phóng dật hóa ra ma,
Người TRÍ TUỆ
khéo nhìn ra giả thật,
0296 . Ai chính chuyên ai tham ác gian tà.
Học TỪ-BI-HỶ-XẢ Tu thành PHẬT,
Đắm say trong ngũ dục mãi làm ma,
Kẻ giả dối người chí thành chân thật,
0300 . TUỆ NHÃN QUANG biết ai chánh ai tà.
Thật ghê tởm loài tinh ma tà quỉ,
Giả làm CHÂN THIỆN MỸ giống gười TU,
Khiến trần thế mê mơ say mộng mỵ,
0304 . Mãi trầm luân trong ba cõi ngục tù.
Đệ tử nào tâm ý như thám tử,
Rình hại Thầy, ganh ghét hại đệ huynh,
Giả đồng kiến, đồng hành, đồng phép lữ,
0308 . Hại tông môn lại phương hại hữu tình.
Tiến sỹ nào nổi sân sa địa ngục,
Bậc danh tăng điều phục hết ma chưa?
Tâm hoang dã ngược ngang không thuần thục
0312 . Thường xưng hô “ta BỒ-TÁT-ĐẠI-THỪA”
Tâm sân hận là một loài ma quái,
Kết đồng minh
là loài quỉ vô minh
Sân tâm khởi
muôn đức lành hủy hoại,
0316 . Hại chúng sinh là hại chính thân mình. (21)
Ơn cứu độ đổ đi
tìm phá phản,
Kẻ vong ân bạc
nghĩa hóa Tà Tinh,
Học vài món
liền cống cao ngã mạn,
0320 . Ma tới đâu gây khổ nạn hữu tình.
Kẻ vọng tưởng
đâu biết mình vọng tưởng,
Như thuyền bơi
lạc hướng giữa biển khơi !
Người lạc hướng
không biết mình lạc hướng.
0324 . Chiều hải bàn thấy lệch đếch xa rồi.
Ai áp đặt bắt
làm người hư hỏng,
Cảnh giác ma ta
kiến khiến vô minh,
HIỀN – TRÍ thấy
bậc trên liền kính trọng,
0328 . Tiểu nhân trù người TÀI-ĐỨC hơn mình.
Hại con cháu
cha chú hiền hay ác ?
Tranh phần em :
anh chị ác hay hiền ?
Thầy khổ nạn: trò thiện tâm trợ giúp,
0332 . Trò ác tâm không muốn để Thầy yên!
Loài ma quái chuyên rình tìm phá hoại,
Lũ tà ma ưa làm hạnh tà ma,
Tâm BỒ TÁT
thường bao dung quảng đại,
0336 . Quí đẹp thay BI-HÙNG-TRÍ hải hà.
Ai nuôi những
loài ma trong tâm ý,
Có khi nào
quyết diệt chúng hay không ?
Nội ma muốn kết
bầy cùng ngoại quỷ,
0340 . PHẬT với MA đối lập chẳng tương đồng.
Đông đệ tử chưa
thành công đại sự,
Chùa lớn
ư ? được an lạc hay không ?
Đắm danh lợi
lang thang cùng đọa xứ,
0344 . Ngũ ấm ma biết đãi khách tang bồng.
Ma quỉ khiến mê
mơ trong mộng mị,
Tâm ý thường
TỈNH-GIÁC rõ PHẬT-Ma
Hiểu tính
quỷ : quyết diệt dòng ác quỷ,
0348 . Thấu tâm ma : trừ hết quỷ ma tà !
Người dũng sĩ
từng xông pha chiến trận,
Chẳng bao giờ
khuất phục đám ma quân,
Thường dũng
mạnh tăng bội phần tinh tấn,
0352 . Đã hăng say càng phấn chấn tinh thần.
Nhiều hạnh tốt chẳng sinh tâm ngã mạn,
Lúc gian nan không buồn nản tự ti,
Khi nguy khó chẳng chê thầy trách bạn,
0356 . Ma cản ngăn vẵn dày dạn kiên trì!
Ai vươn cổ ca hoài “mê hồn” khúc,
Kịch cuồng si thúc dục kẻ tình đam!
Rên rỉ khiến mê khờ quên khổ nhục,
0360 . Tấn tuồng xưa hát lại mãi chán nhàm!
Không thi hứng không thể làm thơ được,
Sướng khổ vui buồn đều gửi vào thơ,
Thơ chân thật giãi bày điều nguyên ước,
0364 . Thơ hiền nhân không dối gạt bao giờ
Thơ nhuộm máu bằng mấy lần bom đạn,
Thơ dãi bày khổ nạn khắp muôn nơi,
Thơ ru ngủ hầu cao lầu tửu quán
0368 . Thơ cuồng dâm đọc dở miệng hôi lời…
Thơ tình ái làm lắm người ngây ngất,
Đắm say nhiều khách đến tìm chơi,
Ôi ngán ngẩm phường ca ngân dâm dật,
0372 . Quí vần thơ làm lợi ích cho đời!
Ai thích luận thơ “Nàng Chơi” “Chàng Kết”
Ai ưa bình thơ tình hết duyên hờ,
Người thơ chết thơ ngẩn ngơ buồn chết,
0376 . Nghĩa trang nào dành chỗ để chôn thơ.
Thi sĩ nào rẻ ngôn từ thi luật?
Nghệ thuật nào không phục vụ nhân sinh,
Phường dâm dật xếp hàng phi nghệ thuật,
0380 . Nghệ nhân nào chuyên cứu khổ hữu tình?
Ai thơ thẩn vẩn vơ hình trai gái,
Kiếp luân hồi trôi nổi mãi Tử-Sinh?!
Ai thấu hiểu những nỗi đau nhân loại,
0384 . Dùng KỆ-THI thiện xảo cứu hữu tình!
Mỗi vần thơ là bát cơm manh áo,
Là diệu phương trừ sầu não đau thương,
Là thiện hữu chỉ đường là PHÁP-BẢO,
0388 . Là dược –thang trị chứng bệnh Mê-Cuồng
Diệu pháp PHẬT thấu tình đạt lý,
Xâm nhập từng tế hạnh mỗi oai nghi,
Tu giải thoát không buộc vào câu nệ,
0392 . Tợ lông bông mà cẩn mật nghiêm trì.
Xướng họa:
Tỷ phú mạng nguy lấy chi đổi chác?
Bậc danh y còn mắc bệnh
nan y?
Lo lắng hỏi
« làm sao CẦU AN LẠC »
0396 . Chẳng “TIN SÂU NHÂN – QUẢ khó TU-TRÌ”!
Tích tiền bạc lúc nguy đi đổi chác?
Dùng phép chi cứu bệnh tật nan y?
Hiền đức hỏi “làm sao THƯỜNG AN-LẠC”?
0400 . Vui tự nhiên, cười đáp “KHÉO TU TRÌ”
Cõi trần thế có những gì bền chắc,
Danh vị cao uy quyền lớn giàu sang?
Khi đắc thế làm vua thua làm giặc,
0404 . Phước cạn tiêu ai chắc giữ được vàng?!
Danh lợi lớn chưa phải là tất cảng,
Nghiệp sâu dày vay trả kiếp nhân sinh,
Ai hiểu luật “gieo tôt nhân đẹp quả”?
0408 . Khéo cúng dường TAM BẢO độ cho mình!
Hai điều khó chẳng mấy người tránh được,
Là bệnh đau và tai họa bất thường,
Khéo TU TẬP duyên phước lành đời trước,
0412 . Hiện kiếp này được an lạc thanh lương!
Xướng họa:
Tổng thống vẫn sợ người rình ám sát,
Vua còn lo kẻ hành thích dò la…
Luật nhân quả trả vay sao quá đắt,
0416 . Ai chắc rằng việc gì chẳng xẩy ra?
Ai dám chắc không bị người mưu sát,
Người tốt thường bị kẻ xấu dò la,
Ai lường hết luật trả vay quá đắt,
0420 . Điều xấu nào cũng có thể xẩy ra!
Danh lợi lớn thường lắm khi trịch thượng,
Con người không quyền thế chẳng ra gì?
Loài Rùa Thỏ theo gót hàng Long Tượng,
0424 . Quyết đạt thành trí tuệ chẳng ngu si!
Người tu thật thích nghiêm trì giới luật,
Kẻ tu chơi thích phóng dật buông lung,
TU-GIẢI-THOÁT tâm hòa vui chân thật,
0428 . Về TÂY PHƯƠNG ai hăng hái đi cùng?
Đi cuối trời chưa khỏi vòng nhà lửa,
Biển luân hồi vùi muôn kiếp phù sinh!
Băng chiến hạm hay dong THUYỀN BÁT NHÃ
0432 . Phương tiện chi chuyên chở hết hữu tình!
Ai biết có cha mình trong biển khổ,
Mẹ trôi chìm trong bão tố cuồng phong?
Thấy người khổ ai chẳng lo cứu độ,
0436 . Thương chúng sinh BỒ TÁT mãi đau lòng!
Muôn người khổ đang chìm trong biển khổ
Dùng phép chi cứu người giữa biển khơi?
Thời mạt pháp MẬT TÔNG thường cứu độ,
0440 . Hợp cơ duyên, hợp chân lý, hợp thời!
Thuyền BÁT NHÃ xin được là mảnh ván
Đóng tàu xe xin làm một cây đinh,
Đưa chúng sinh vượt qua BỜ-GIÁC-NGẠN,
0444 . NIẾT-BÀN vui đâu cầu hưởng riêng mình!
Tung tiền của tự tôn vinh trưởng thượng,
Kẻ cầu danh lầm tưởng bậc CHÂN TU,
Đâu ma quái đâu thật hàng Long Tượng,
0448 . Hãy nhìn vào công hạnh với công phu!
Người ham học ham TU không ngó tới,
Kẻ phĩnh phờ bợ đỡ cất đưa lên,
Quên GIẢI-THOÁT thích lên đài Danh-Lợi
0452 . Không thật công thật đức chẳng lâu bền!
Ma Ngũ Ấm điều hành nên lắm việc,
Ai đập quăng năng xả lại chuyên Tu,
Ai dại sợ lãng quên do tiểu tiết,
0456 . Ai TU HÀNH không hạ thủ công phu?
Người đại phước bởi ham TU thiện phước,
Sẵn duyên lành vun bồi lớn thiện duyên,
Kẻ tham ác phước duyên sao có được,
0460 . TU kiểu chi thường thích lợi danh quyền?
Người đời học thành tài nên sự nghiệp,
BẬC TU HÀNH không chứng đắc gì ư?
Người gắng học siêng hành trong hiện kiếp,
0464 . Phàm phu đắc thành bậc MINH SƯ!
Sao nói mãi vẫn con chưa thấy đủ,
Việc làm hoài không thấy được bao nhiêu?
Nhắc vài việc cổ kim làm thí dụ,
0468 . Lúc tùy duyên khi chấp nhặt giáo điều!
Ai đọc sách chẳng làm theo sách được,
Giảng dạy hoài như nước đổ lá sen?
Ai khéo xét biết dùng gương người trước,
0472 . Học điều hay tránh điều dở thấp hèn,
Ai đọc sách khéo luệ rèn theo sách,
Học người hay tránh né kẻ gian manh,
Nhiều bão táp còn mấy cây TÙNG BÁCH…
0476 . Vượt trùng dương nhạn về đích an lành
Kẻ sơ học nên thực hành một pháp,
Bậc tinh thông mới thành đạt nhiều môn,
Ai cao vong kiểu hiếu kỳ phức tạp,
0480 . Mộng Đại- Sư danh tiếng khắp vang đồn!
Con đẻ hỗn không bằng con nuôi thảo,
Tại gia ngoan hơn kẻ xuất gia ngoan,
Ai dũng mạnh NGUYỆN HỘ TRÌ TAM
BẢO,
0484 . Sức Chim Ưng siêu việt hóa Đại Bàng
Người xuất gia đứng vào hàng mô phạm,
Mỗi oai nghi tế hạnh đẹp làm sao,
Làm và nói nhiều điều không thiện cảm,
0488 . Những người TU như thế đứng bậc nào?
Người HẢO TÂM XUẤT GIA TU quí nhât,
Ngũ ấm ma là “vị nạn XUẤT GIA”
Chưa GIẢI THOÁT
muôn sự đều không thật,
0492 . Như người mê trong Huyễn Mộng thôi mà !
Ai giác ngộ hảo
tâm TU chân thật,
Chán lìa Ma Ngũ
Ấm quyết XUẤT GIA,
Khi vui thích cùng
ma liền xa PHẬT,
0496 . Xa lìa ma mới TU PHẬT được mà !
« Kẻ cùng
tử » quên mình là PHẬT TỬ,
Bệnh nhân quên
là con « Đại Y Vương »
Ai ĐỒNG-HẠNH
ĐỒNG-TÂM ĐỒNG PHÁP-LỮ,
0500 . Về quê CHA vui thẳng hướng chung đường !
TU pháp nào sớm
tiêu trừ bạt nghiệp,
Chưa chắc TU
lớn tuổi đạt cao thâm,
KHÉO TU MẬT
siêu việt thăng nhiều kiếp,
0504 . NGỘ QUYẾT TU hơn nhiều kiếp mê lầm !
Lúc cực khổ
Thầy tận tâm cứu độ,
Khi Thầy đau
tránh tớ phớt lờ đi,
Rằng con ốm
cháu đang nằm viên mổ,
0508 . Kẻ vong ân bạc nghĩa nói làm chi,
Kẻ tham ác lúc
khổ nguy tìm tới,
Giả bộ TU giả
đạo đức nhân từ,
Ai dối gạt lừa
Thầy cầu danh lợi,
0512 . Ai trọn tình nhân nghĩa với TÔN SƯ ?
Mới gặp kẻ gian tham chưa dễ biết,
Nói ngọt gào tha thiết khiến
người ưa!
Lời đưng mật mà tâm ma quỷ quyệt,
0516 . Lúc vờ khen khi phỉnh gạt dối
lừa!
Ai thấy khổ cảnh tranh đua trần tục,
Chạy đua tài đua sắc chạy tranh
danh,
Mỗi đoạn đường lắm người ca hành
khúc,
0520 . Về “TÂY PHƯƠNG” ai đồng nguyện
đồng hành?
Ai cầu pháp cúng tiền như đổi chác,
Đếm đo hoài tựa bán tỏi mua tiêu,
Năm bảy chục hay vài ba trăm bạc,
0524 . Cúng dường như “trao đổi hai
chiều”?!
Việc
đơn giản khuých trương hiều kẻ thích,
Điều CAO SIÊU kêu khó ít người theo.
Ai thấy tiếc tháng ngày trôi vô ích,
0528 . Gắng TINH-CẦU DŨNG MẠNH đạt CAO-SIÊU,
Ít mà tốt hơn số nhiều hỗn tạp,
Rằng “Quí hồ tinh, bất quí hồ đa”!
Tham nhiều pháp chẳng thành công một
pháp,
0532 . Chê củ Sâm, muốn ôm một rổ
cà?(23)
Biêt “căn tánh người nay đà kém
loạn”,
Thường “nói hay làm phỏng được bao
nhiêu”?
Nói THẲNG-THẬT-LÒNG dáng mời khẩn
khoản,
0536 . Lắm người nghe như gió thoảng mây
chiều!
Ai đã gánh chịu nhiều mất mát,
Bởi coi Thầy rẻ mạt giống thường
dân,
Ai đại PHƯỚC thấy THẦY mình là PHẬT,
0540 . Thầy độ cho được tốt đẹp muôn
phần!(25)
Ai cực khổ cầu TU thăng tiến?
Ai TU HÀNH mà dãi đãi buồn khô?
Ai người nữ hành thánh nhân thị
hiện?
0544 . Ai biết mình thân nữ kế Tam Đồ?
Xướng họa:
Phường tham ác lắm mưu đồ xảo
trá,
Bậc lương y, tâm hạnh khác tham
y,
Ai ưa thích đám lục sư dối trá,
0548 . Gặp MINH SƯ thiện hữu phớt lờ đi,
Tâm hoang dã biến thiên khi xảo
trá,
Nói qui y lại tìm phá Quy y,
Ai dung dưỡng đám lục sư dối giả,
0552 . Bậc CHÂN TU HIỀN ĐỨC Diệt trừ đi,
Cục sắt rỉ đem vàng
« si » gian trá,
Kẻ mê vàng mờ mắt ngỡ vàng y,
Vật hào nhoáng là những đồ xấu
giả,
0556 . MẮT MÊ MỜ Vàng Tường Đá quăng đi.
Trừ Ma Nghiệp kiên cường trì MẬT
CHÚ,
LẮNG TÂM THIỀN thường an định thanh
lương,
Muốn công đức kết thành như núi tụ,
0560 . Hồi hướng về TỊNH ĐỘ vãng TÂY
PHƯƠNG.
Lý Quốc Sư, Hưng Đạo Vương thủa
trước,
Nhắc tiền nhân, thương nhiều lớp
người nay,
Xưa làm được nay sao không làm được?
0564 . Nghĩa tình đâu? Oan trái kết sâu
dày!
Ai ngán ngại gặp đắng cay cực khổ,
Không khổ đau đâu tỉnh ngộ tìm TU?
Giữa biển khổ thuyền lướt về bến đỗ,
0568 . Thoát trần gian, vượt ba cõi ngục
tù.
Người HIỀN ĐỨC thật tâm TU là PHẬT,
Kẻ ác tham giả dối mãi làm Ma!
Ma xấu giả, PHẬT nghĩa nhân chân
Thật,
0572 . Ai chẳng phân TÀ-CHÍNH PHẬT- ma à ?
Người TU
PHẬT thật là Nhà Cách Mạng
Suốt đời
lo giết giặc dốt tham sân,
Trừ diệt
hết các loài Ma biến dạng,
0576 . Chuyển thói hư tật xấu hại TÍNH CẦN.
Làm cách
mạng chẳng giành dân, bắn giết.
Quyết
truy lùng tìm diệt tham sân si,
Chẳng
dung dưỡng loài ác ma quỷ quyệt,
0580 . Diệt ngàn muôn mà chẳng chết chóc gì !
Ai hiểu
rõ quy y là nương tựa :
Nương
tựa vào TAM BẢO : PHẬT-PHÁP-TĂNG
« Nương tất cả » hay chỉ « Nương một nửa » ?
0584 . Ai dở dang ? Ai ân trọng thường hằng ?!
Kẻ tham ác nhập
với phường gian ác,
Người nghĩa
nhân mừng đón bậc Hiền-Nhân,
Được cứu độ ai
trở tâm bội bạc,
0588 . Đáp đền ân nhân nghĩa được mấy phần ?(25)
Gương NGUYỄN
TRÃI bậc nghĩa nhân hào kiệt,
Diệt xâm lăng
cứu khổ nạn muôn dân
Biết tâm địa
bọn dâm vương quỷ quyệt,
0592 . Ai còn ham làm dũng tướng trung thần.
Bàn binh lược
ân cần tìm NGUYỄN TRÃI,
Luận bình thơ
thường tưởng nhớ ỨC TRAI,
Tình bất diệt,
hồn thênh thang quảng đại,
0596 . Ơn ỨC TRAI đưa tìm gặp THIÊN TÀI.
Xướng họa :
Ai lí nhí niệm
vài câu PHẬT hiệu,
Lúc cười vang
« Hùng biện » chuyện linh tinh
Ai THIỂU Dục
HỶ-TÚC không thừa thiếu,
0600 . Vui ĐỘ-THA làm lợi lạc hữu tình !
Mỗi ngà niệm
được mấy câu PHẬT hiệu,
Thấy nhiều khi
đàm tiếu chuyện linh tinh,
Ai nhất niệm
vãng sanh không thừa thiếu,
0604 . Hạnh GIÁC THA làm an-lạc hữu tình!
Ai tạo nên tội không biết mình phạm tội,
Trách bỏ Thầy coi PHÁP BẢO rẻ khinh,
Kẻ ngu tối không biết mình ngu tối,
0608 . Khen nịnh người; tìm bới lỗi Thầy mình!
Ai giảng pháp không thực hành đúng pháp,
Ai tụng kinh làm trái ngược ý kinh?
Ai Tà-CHÍNH chẳng phân, tin tạp nhập?
0612 . Hại chúng sinh lại báo hại thân mình!
Bồ Tát nào bị chúng sinh lừa gạt,
Thỉnh việc này có việc khác theo liền?
Cầu tiền bạc cầu an thân… lặt vặt,
0616 . Mấy ai cầu TU-GIẢI-THOÁT đầu tiên.
Ai thanh bạch như Khuất Nguyên tuẫn tiết,
Vạch mặt bầy gian ác lũ hôn quân,
Ôi cao quí những tấm lòng trung liệt,
0620 . Ai tri ân vui hạnh ngộ một lần.
Chuyện “tam cổ thảo lư” tầm Nghĩa sĩ,
Lưu Bị cầu Gia Cát Đại-Quân-Sư,
Ai đắm lợi ham danh tranh quyền vị,
0624 . ỷ quyền uy không TU tập Bi-Từ
Ai chấp nhặt nhiều thói hư tật xấu?
Những điều hay không học trở chê bai?
Kẻ phá hoại được uy quyền che dấu,
0628 . Thường ác tham quả báo khổ dài dài!
Luật đào thải xấu tồi rơi rớt lại,
Ai cố tình xảo trá cất đưa lên?
Đồ xấu giả giữ sao không hủy hoại?
0632 . Dù phết sơn hào nhoáng cũng không bền?
Tâm như thế Phước và Duyên như thế?
Dạng lôi thôi tìm tới hạng lôi thôi
Kẻ bạc phước vô duyên không trí tuệ,
0636 . Học theo Thầy chê Thầy dở, xấu, tồi.
Khi nguy khó làm như người ngu vụng,
Tợ ngây thơ lúng túng chẳng biết chi!
Ưa Mật Hạnh đa năng cùng đa dụng,
0640 . Kẻ nói hay làm dở được ích gì?
Tình bạn đẹp như Dương Khuê, Nguyễn khuyến,
Tử kỳ “quí ” ai đàn bản “Ly Sầu”
Cảnh “trống ngược kèn xuôi ” thường xuất hiện,
0644 . Người tri âm tri kỷ biết tìm đâu?
Duyên phước lớn nói tin sâu lời PHẬT,
Phước duyên sơ PHẬT dạy chẳng tin đâu!(25)
Người-Đại-Phước vững lòng TU CHÂN THẬT,
0648 . Gội nhuần trong biển PHẬT-PHÁP nhiệm màu
Ai quá khổ mới tìm cầu thoát khổ
Cảnh chim lồng cá chậu xót thương thay!
Đàn linh Điểu vượt trùng dương sinh tử
0652 . Hướng trời Tây bay mải miết đến ngày.
Lính chẳng tập dạn dày nên hèn nhát,
Khi xuất quân xung trận chắc xin thua,
Ai TU tập việc công phu biếng nhác,
0656 . Đắc PHẬT-Tiên hay đọa lạc tam đồ?
Nhà nghiên cứu như kỹ sư tìm mỏ,
Thấy VÀNG không khai thác chẳng lợi chi,
TU-GIẢI-THOÁT cũng như người học võ,
0660 . Đọc thiệu hay không luyện chẳng ích gì.
Học là để biết đường đi thẳng tiến,
Hành là đi đường đúng đích tới nơi
Đường đã biết chẳng đi nên chẳng đến,
0664 . Học không hành là lý thuyết suông thôi.
Danh vọng hão làm lắm người khốn khổ,
Ở trần gian ai tỏ ngộ vô minh,
Bẫy xanh đỏ bỏ mồi ngon cám dỗ
0668 . Chim khôn nào khen lồng đẹp nhốt mình?
Không tạo dựng nói rằng không làm được,
Xây cất chùa lại giao cúng cho người,
Kẻ sau trách bậc khai sơn ngày trước,
0672 . Sẵn hưởng còn bày bới lỗi chê cười.
Lúc xa Thầy nói kính Thầy trọng PHÁP,
Khi gặp Thầy lại lạnh nhạt thờ ơ,
Ai thọ giới Đại thừa không Bồ Tát,
0676 . Ai coi Thầy như người Khách ở nhờ.
Hỗn cha mẹ đời chê “đồ mất dạy”,
Phỉ báng Thầy đấy là “kẻ phản sư”,
Con hiếu thảo được nhiều người tin cậy,
0680 . Trò ác tham khó truyền dạy BI-TỪ!
Xướng họa:
Nghiệp ái dục làm lắm người chìm đắm,
Thiền sư thành thi sỹ bảy hiền thê!
Sóng dồn dập biển luân hồi sâu thẳm,
0684 . Tô Đông Pha còn nhớ cội Bồ-ĐỀ!
Nơi biển ái lắm người đang chìm đắm,
Muôn triệu người sầu khổ nghiệp phu thê,
Ai ngán sợ biển luân hồi sâu thẳm,
0688 . Quyết cầu TU ĐẮC THÀNH ĐẠO BỒ ĐỀ.
Tình say đắm buộc ràng nhiều kẻ thích,
Tưởng siêu thăng tuyệt dứt ít người ưa,
TU-GIẢI-THOÁT ai làm như diễn kịch,
0692 . Tâm Hạnh Ma xưng BỒ TÁT ĐẠI THỪA.
Nặng tình cảm coi nhẹ phần tư tưởng,
Tình : buộc ràng tưởng không thể siêu thăng,
Tâm BỒ TÁT siêu việt thường hướng thượng,
0696 . Thoát trần gian bay bổng cánh chim BẰNG.
Phạm PHẬT-PHÁP cầu CHƯ TĂNG giải
cứu,
Phạm Chân Tăng chẳng ai cứu nổi đâu?
Nhiều tội nhỏ chất chồng thành non Thái,
0700 . Nước rò lâu sóng biển cuốn chìm tàu!
Đông đệ tử không(nc) dạy nghiêm giới luật
“Thầy trò rồng” bao oán thật khó qua,
Ai truyền dạy mấy người TU-GIẢI-THOÁT,
0704 . Viên bảo châu hơn ngàn đá xây nhà!
Ai làm việc chăng tin sâu nhân quả,
Nhân không lành sao thành quả tốt tươi?
Ham chữa bệnh học gấp làm y tá,
0708 . Thành danh y mới cứu được muôn người!
Thường truyền pháp độ AN Tâm Từ trước,
Pháp không hành Tà Quái chẳng để yên,
Gươm cầm chắc giặc cướp không hại được,
0712 . Pháp siêng hành ma phải tránh xa liền.
Phước HỮU LẬU chẳng AN NHIÊN GIẢI THOÁT
Thịnh phát đường danh lợi ở trần gian!
Chấp TU phước làm voi đeo Ngọc Lặc?
0716 . Thà làm la hán đói nhập niết bàn,
Việc thiện ác chính tà không dứt khoát,
Chẳng biện phân THẬT-GIẢ PHẬT hay ma!
Ma dẫn dụ khiến chẳng TU GIẢI THOÁT,
0720 . Mãi trầm luân đọa lạc ở Ta Bà!
Xót người khổ không biết mình cực khổ,
Những tưởng mình vinh hạnh vượt hơn ai?
Thường kẻ dốt không biết điều then hổ,
0724 . Những tưởng mình bậc thông tuệ biện tài!
Tu giữ giới trì trai là SỰ - PHẬT,
Kẻ ham ưa ngũ
dục ấy Sư Ma,
SƯ PHẬT cứu độ
người TU CHÂN THẬT,
0728 . Sư Ma thường dẫn dụ lạc mê tà !
TU phá giới như
người đời phạm tội,
Phạm tội to
không thể đạt tài danh,
Biết tội lỗi
liền chí thành sám hối,
0732 . Người THẬT TU đạo quả ắt viên thành !
Người nghĩa sỹ
quý anh tài hào kiệt,
An trong Thầy ân quí
bậc cao minh.
Loài Ma quái tìm nhân tài trừ diệt
0736 . Ghét ghen người hiền đức vượt hơn mình!
Thấy việc tốt chẳng làm: khôn hay dại?
Biết điều hay không học: Trí hay ngu?
Bị nhiễm độc ai chẳng lo cứu giải?
0740 . Độc tích lâu phát thành ổ ung thư!
Thi thiếu điểm ai chấm cho đỗ đạt,
Công đức lành khiếm khuyết chẳng vãng sinh!(3
Ai dũng mãnh tinh cầu TU-GIẢI-THOÁT,
0744 . Vui ĐỘ-THA thường cứu khổ hữu tình!
Ai TU-PHẬT lại biến thành Ma Quái?
Bởi Tâm-Ma làm
tổn hại chúng sinh !
Nói thật tốt
làm lắm điều sai trái,
0748 . Ai gạt người lừa PHẬT tự dối mình ?!
Đồ xấu giả đem
cho còn chẳng nhận,
Kẻ lăng loàn ai
muốn bỏ tiền mua ?
Hạng Dâm Loạn
mong cầu không cùng tận,
0752 . Chẳng quăng đi còn tiếc để « thờ » ư ?
Ai chịu cảnh đa
sư làm hư bệnh,
Đây vài hôm
chữa thầy khác vài hôm ?
Ai biết phạm
ngũ hành cung tuyệt mệnh,
0756 . Nam vài thang bắc vài “tễ”… ôm đồm ?!
Muôn nghiệp
chướng kết sâu dày vô lượng,
Nghiệp ung thư
…tù tội …đổi vài trăm ?
Thầy lãnh nghiệp
phát bệnh đau khật khưỡng,
0760 . Chẳng cúng dường cầu phước nghiệp tiêu chăng ?
Cao ủy PHẬT cứu
độ toàn vũ trụ,
LIÊN HỢP QUỐC
cứu trợ một hành tinh,
Vài giáo xứ
khuyến dụ vài trụ xứ,
0764 . PHẬT TỪ BI cứu khổ khắp hữu tình !
Vua là vị quốc
vương trong một nước,
ĐỨC PHẬT là
PHÁP VƯƠNG cõi TA BÀ,
Ba ngàn triệu
hành tình cầu ân phước,
0768 . Sao xứng là vương tử PHẬT-THÍCH-CA ?
Xướng họa :
Vua cho con ở
vào nhà thế tục,
Hại ấu vương
phước hay tội chém đầu ?
Đệ tử PHẬT luôn
cầu TU thiện phước,
0772 . Phá người TU không tài giỏi gì đâu ?
Pháp Vương PHẬT
cho con vào thế tục,
Hại ấu vương
không thể giữ yêu đầu ?
PHẬT ban phước
chẳng cần tu hưởng phước,
0776 . Chẳng tu hiền không hưởng được phước đâu !
Phạm tội bị
chém đầu không tồn tại,
Kẻ bỏ Thầy phạm
tội Ba-la-di !(33)
Tuệ mạng chết
biết làm sao sống lại,
0780 . Hủy kiếp TU đánh đổi lại những gì ?(34)
Kẻ tội nặng có
nhiều khi dấu mặt,
Tội nơi này
trốn biệt ở nơi kia,
Phạm hiến pháp :
tùy quốc gia xử phạt,
0784 . Phạm luật TU phải đọa lạc chia lìa !
ả đào hát lả
lơi đưa vài triệu,
Đệ tử tâm ân
trong được mấy xu !
Bậc trưởng
thượng còn xử phân thừa thiếu,
0788 . Hàng sơ cơ hậu học khó nương TU !
Ai trói buộc
bởi chùa chiền đệ tử,
Mãi đua tranh
giành dật thấy tự hào ?
Ai trách bạn bỏ
thầy ưa vọng ngữ,
0792 . Cảnh chùa am hóa thành chốn Đại Lao
Gương đập vỡ
làm sao cho lành được ?
Dối giả hoài ai
còn đủ niềm tin ?
Chẳng quyết giữ
gương sáng lành từ trước,
0800 . Đập vỡ gương ai còn tiếc thương nhìn ?!
Săn ăn học có
bằng nên quyền thế,
Dễ trở thành
người ngã mạn cống cao.
Ai tu tập luyện
rèn bằng huyết lệ,
0804 . Vượt gian nan thành tựu đáng tự hào.
Ai học lỏm được vài ba phương chước,
Tưởng dễ dàng đi cầu lợi cầu danh,
Điều siêu tuyệt học mới mong hiểu được,
0808 . Đọc qua loa sao có thể thông rành.
Kẻ tham ác đảo điên là La-Sát,
Là Tà-Ma
Quỉ-Quái với Yêu-Tinh,
Tâm HỶ-XẢ-TỪ-BI
là BỒ TÁT,
0812 . Lo độ sinh quên danh lợi riêng mình !
Tham ác nặng là
tiểu nhân La-Sát,
Ưa thích làm
điều thất đức bất nhân,
Thường cứu khổ
là trượng phu BỒ TÁT,
0816 . Xả thân vào « nhà lửa » cứu nhân quần !
Tâm địa kẻ tiểu
nhân thường tráo trở,
Rằng :
« tri nhân, tri diện, bất tri tâm » !
Khi phiền
trách, lúc phỉnh phờ bỡ đỡ.
0820 . Thương người không khéo xét dễ bị lầm.
Ai ân trọng ai trở
tâm gàn quải ?
Kẻ trước ngang
khó truyền dạy người sau !
Ai chí nguyện
kiên cường không ngán ngại,
0824 . Khi hiểm nguy thường dũng mạnh đi đầu.
Bác học nào đội
than nghiên cứu sét ?(36)
Bồ Tát nào vào
ác thế độ sinh ?
Ai thường nói
không làm như con két,
0828 . Thật độ sinh hay lo lợi riêng mình ?!
Xướng họa :
Vòng Ngũ dục ai
thực tâm buông bỏ ?
Ai xa lìa tài
sắc với lợi danh ?
Tìm theo bậc
MINH-SƯ vô cùng khó
0832 . TU kiểu chi ưa thuyết chẳng ưng hành.
Ngôi bá vị
vương quyền ai vui bỏ ?
Ai thật lìa
huyễn lợi với hư danh ?
TU-GIẢI-THOÁT
theo PHẬT vô cùng khó,
0836 . Không cao siêu vương tướng chỉ TU HÀNH !
Xa vương quyền
cầu TU HẠNH XUẤT-GIA,
Ba lần diệt xâm
lăng giành đại thắng,
Người giải
thoát không vinh quang, quyền bính !
0840 . Vị vua trần vui TU HẠNH ĐẦU-ĐÀ
Xướng họa :
Tự độ, độ tha
ít người làm được
Thường thích tu
thong thả một đời thôi !
TU-GIẢI-THOÁT
chẳng cần nhân thiên phước.
0844 . Ai tới nơi kẻ trước mới đi rồi !
TU-GIẢI-THOÁT ít người tìm tới được,
Thường thấy tìm
cầu danh lợi mà thôi !
Tu ĐẠI-TRÍ
ĐẠI-HÙNG muôn Thiện phước
0848 . Ai tới nơi có người mới đi rồi !
Nơi thật tốt có
người tìm tới được,
Thường tới nơi
dang dở giữa chừng thôi !
Người duyên
phước tìm tới người duyên phước,
0852 . Kẻ duyên sơ phước bạc mới đi rồi !
Thường thấy cảnh làm ơn người trả oán,
Được khá lên
liền trở mặt phiền khinh,
Người thời mạt
dễ sinh tâm Tà-Loạn,
0856 . Trọng lợi danh ít ân trọng nghĩa tình ?!
Kẻ vô trí tự
cho mình tài giỏi,
Giỏi những
đường tham ác với sân si,
Tạo muôn tội
chẳng biết mình tội lỗi,
0860 . Lợi danh to tham ác nặng, hay gì ?
Loài quỉ quái ác tham chê PHẬT xấu,
Lũ Tà-Ma gian trá tốt đẹp sao?
Hạng Ngưu-Cẩu nhập với
bầy Ngưu-Cẩu,
0864 . Ngũ ấm Ma dụ dỗ kéo lôi vào?!
Đệ tử PHẬT chí thành sao quá ít,
Giả xưng danh PHẬT tử biết bao nhiêu…
Nơi danh lợi kéo về đông nghìn nghịt
0868 . Người xả thân vì đạo chẳng có nhiều!
Ai chắc sống được bao nhiêu năm nữa?
Chẳng gấp TU còn xuôi ngược lăng xăng
Ai tự tại chờ Diêm Vương gõ cửa,
0872 . Chẳng quyết TU đòi giải thoát được chăng?
Ai TU học ít chú tâm tụng đọc,
Khi đêm về lưu luyến điện thoại xa?
Nghe Ma dụ bùi tai…quên Tu học…
0876 . Vui cùng Ma quên sầu khổ Ông Bà ?!
Nơi nhà lửa ai
cầu TU-GIÁC-NGỘ,
Quyết xa lìa
những bầy Ngũ Ấm Ma ?
« Nhất
nhân Tu cứu cửu huyền thất tổ »
0880 . Ai thật tâm cứu Cha Mẹ Ông Bà ?
Ai Ham-Đắm lời
Tà-Ma lừa mị ?
Chân thật
khuyên hô « nói nặng khó nghe » !
Ai cầu học đắc
thành CHÂN-THIÊN-MỸ
0884 . Dù ở đâu thường ân trọng hướng về !
Tu văn nghệ say mê lời đường mật,
Ưa mến người
khen tặng thích thảnh thơi !
Người TU thật
Tâm hòa vui chân thật,
0888 . Thầy dạy răn ân trọng quí từng lời !
Muôn người TU
chẳng mấy người thành tựu :
Nghiệp sâu dày
công đức quá mỏng manh,
Làm sao thoát
Ngũ-Ấm-Ma buộc níu ?
0892 . Thật QUYẾT TU GIẢI-THOÁT được an lành !
Vị Tăng nào
Dễ-Thân-Thương người Nữ,
Khen tặng hoài
hứa hẹn nỗi niềm xa,
Thường thiếu
nợ, chạy tiền nuôi đệ tử,
0896 . Lại dư tiền gọi điện dụ đàn bà !
Đại sư nào thích lân la người nữ,
Chê Thầy người,
dẫn dụ đệ tử người,
Tôn chức phẩm
thuyết giảng muôn tà ngữ,
0900 . Nói dẻo mồm như kiểu bán tôm tươi !(37)
Ai dám chắc
không bị người mưu hại ?
Bùa-Ngải Làm Mê-Dại
dễ tránh sao ?
Ma hứa hẹn
phỉnh phờ chiêu mời mãi,
0904 . Động Đào-Nguyệt nhiều kẻ dấn thân vào ?!...
Hứa tặng ảnh dụ
« từ xa chữa bệnh » !
Xuất hồn đi để
chim chuột người ta,
Bản thân mình
chẳng mấy khi khỏe mạnh !
0908 . Xét việc đây biết rõ chính hay tà ?
Chân thật nhắc tránh Quỷ-Ma than
« khó » !
Ma ngọt ngào dụ
dỗ …dễ tin theo…
Say-Mộng-Ảo tâm
hướng về nơi đó,
0912 . Bóng mờ xa ai đợi bến đò chiều !...
Tin Hời Hợi
nhiều khi quên chẳng nhớ,
THẬT-TIN-SÂU
thường nhớ mãi không quên !
Ơn cứu độ phớt
lờ như tránh nợ,
0916 . Ai buồn khinh, ai ân trọng đáp đền ?!
Nói hay thế làm
thấp hèn như thế,
Dẫn dụ hoài
không ngoài Ngũ-Ấm-Ma !
Ai thật sự
khuyến TU cùng khích lệ,
0920 . Khéo biện phần Thật-Giả Chính hay Tà ?!
Tôn tự ngã cho
ta là quan trọng,
Tưởng thiếu
mình đại sự chẳng thành công ?
Sông Hồng cạn
Biển vẫn dâng tràn sóng,
0924 . Ruộng ai hoang lúa vẫn đầy đồng ?
Kẻ mù mắt sờ
voi không khắp được
Thương thuyền
ai lạc hướng giữa biển khơi,
Đàn hậu tấn học
điều hay người trước,
0928 . Người xướng lên kẻ ứng họa tuyệt vời !
Nhân tâm loạn
khiến lòng người ly tán,
Thất-Nhân-Tâm
không hòa hợp muôn lòng.
Kẻ bạc nghĩa vô
ơn thường phá phản,
0932 . Tà lộng hành chân chính chẳng thành công ?
Kẻ quyền thế ỷ…
mình không nói tới
Thà lặng thinh
đàm luận luống uổng công !
Ai cứu được
bệnh đắm say danh lợi ?
0936 . Người vô duyên tuyên thuyết khó tương đồng !
Mấy chục năm
luyện Thần Thông lướt sóng,
CHÍ NGUYỆN
TU-GIẢI-THOÁT có hơn không ?
Quên ĐẠI SỰ
TỬ-SINH là quan trọng,
0940 . Thích viển vông Ma-Sự chẳng tương đồng !(38)
Tâm bi mẫn ân
cần thường khuyên nhủ…
Không bằng vài
lời lừa dụ của ma ?
Xót « ĐẠI
–PHƯỚC Lão Tiên là bạn cũ »
0944 . Khi xuống trần học PHẬT lạc mê Tà !
Xướng họa :
Tâm Ma quái thường
đảo điên xảo trá !
Người nghĩa
nhân không dối giả ghét ghen,
Kẻ mạt hạ làm
lắm điều hèn hạ,
0948 . Bậc trượng phu khinh ghét việc thấp hèn !
Kẻ tham ác tâm
đảo điên xảo trá,
Bậc hiền nhân
không dối giả ghét ghen,
Hạng hèn ha ưa
thích điều hèn hạ,
0952 . Bậc thượng nhân thương xót kẻ thấp hèn !
Bệnh
« tùng khẩu nhập » không ăn uống tạp,
Họa « tùng
khẩu xuất » không nói lung tung,
Cầu an lạc hãy
thực hành đúng pháp,
0956 . Về TÂY PHƯƠNG đồng hạnh- nguyện tương phùng.
Thường chữa
bệnh dùng phép chi cứu mệnh ?
Phạm ngũ hành
Đại-hạn giải làm sao ?
Biết « ẩm
thực khoái khẩu sinh đa bệnh »
0960 . Bởi cớ chi vẫn còn cố ăn vào ?!...
Con trẻ thích
lời ngọt ngào êm nhẹ,
Người lớn cần
được truyền dạy nghiêm trang,
Xin quở trách
lời trái ngang hư tệ,
0964 . Hành trình mau về tới đích huy hoàng !
Xướng Họa :
Nhiều chuyện
vặt trần gian chưa dứt bỏ,
Làm sao cầu
ĐẠO-GIẢI-THOÁT cao siêu ?
TU-CHÂN-THẬT
thấy nhiều điều sáng tỏ,
0968 . Nghiệp trần tan thanh thản nhẹ tiêu diêu.
Ôi sảng khoái
niềm hân hoan buong bỏ,
QUYẾT CẦU TU
ĐẠO GIẢI-THOÁT CAO SIÊU,
Mây đen hết
trăng rằm càng sáng tỏ,
0972 . Vui đẹp sao miền AN-LẠC tiêu diêu !
Ai quyết chí
học điều siêu tuyệt nhất,
Ai ưa điều gian
dối việc dở dang,
Kẻ tham ác giả
nghĩa nhân chân thật,
0976 . Nhân mọt thôi quả sầu héo phũ phàng.
Đẹp không phải
nơi bạc vàng danh vị,
Đẹp áo quần
than xác quá tầm thường,
Đẹp hạnh nguyện
đức tâm vô cùng quí,
0980 . Đẹp tâm hồn không cần ướp xông hương.
Ham Ngũ Dục tâm
trí đày phiền não,
Khách trần ưa
Người TU thấy chán khinh…
Tâm trần tục
nhục nhãn nhìn TAM-BẢO,
0984 . Tưởng người TU cũng ham muốn như mình,
Nơi trần tục ai
say tìm dục lạc,
Ai gấp cầu ĐẠO
GIẢI-THOÁT TÂM LINH,
Thường tỉnh
giác khuyến tấn người tỉnh giác,
0988 . Mình an vui cùng an lạc hữu tình.
Mới Tu tập khó thực hành kham nhẫn,
Muôn khổ đau hờn giận xé tâm can,
Cầu Thầy độ dứt não phiền vô tận,
0992 . Cho buồn thương sầu hận khỏi dâng tràn.
Khéo hòa giải làm tiêu tan chiến trận,
Thường diệu phương “bất chiến tự nhiên thành”
TRUNG-ĐẲNG-SÁCH đánh đàn cùng binh vận,
0996 . HẠ-ĐẢNG-PHƯƠNG dàn trận quyết tranh giành.
THƯỢNG DIỆU-SÁCH thật ít người làm được,
TRUNG-ĐẲNG- PHƯƠNG áp dụng đã khó rồi,
Ma-Quỉ-kế khen là “tài thao lược”
1000 . Thường thực hành HẠ-ĐẢNG-SÁCH mà thôi.
Nhiều sự kiện
có nhiều người cùng biết,
Không phải ai
cũng giải quyết được đâu ?
Ưa HẠ SÁCH tranh
giành cùng bắn giết,
1004 . THƯỢNG DIỆU-PHƯƠNG ai ân trọng hàng đầu.
Tiếc bụi mía
đọa làm sâu đục mía,
Mãn kiếp sâu
THIỀN SƯ sẽ về đâu ?(39)
Y-Áo,
chùa…xe…vuốt ve…ngắm nghía…
1008 . Chùa am nào nghe chó sủa « Gâu Gâu »
Tiếc bụi mía Thiền
Sư còn đọa lạc,
Kẻ đắm say Ngũ
dục GIẢI-THOÁT không ?
Lắm tật đố ghét
ghen, nhiều tham ác,
1012 . Tu làm sao khỏi đội gạc mang lông ?
Xướng họa :
Kẻ không học
chẳng hành Ngu Hèn mãi,
Người xa lìa
Ngũ dục ấy CHÂN-TU,
Ai thường học bậc
cao minh thông thái ?
1016 . Ai ưng làm « vua chuột ở xứ mù » ?
Gắng tìm học
chẳng chịu ngu hèn mãi,
Quyết luyện rèn
theo các bậc CHÂN-TU,
Luôn cầu học
bậc cao minh thông thái,
1020 . Chẳng ưng làm « vua chuột ở xứ mù » !
Biết điều tốt
chẳng làm là kẻ dại,
Thấy người hay
không học lại càng ngu,
Quyết học mãi
thành cao minh thông thái,
1024 . Học dở dang làm « vua chuột ở xứ mù » !
Xướng họa :
Kẻ học võ giang
hồ nơi sơn dã,
Người võ đường
trao bằng cấp huyền đai,
Khi lâm trận
lại cười ai gục ngã
1028 . Thắng bại phân khi tỷ thí võ đài !
Võ Tòng đả hổ
miền sơn dã,
Ngán chi người
mong để cấp huyền đai !
Dấu với
Quỷ-Tà-Tinh ai gục ngã ?
1032 . Làm sao khi tỷ thí hát trên đài ?!
Ai tu luyện
kiên cường miền sơn dã,
Tu học đường
như võ sĩ huyền đai,
Dấu với
Quỉ-Vô-Thường ai gục ngã,
1036 . Trận cuối cùng làm sao hát trên đài.
Nơi nhà lửa mãi
mài gươm trí tuệ,
BỒ TÁT nào
thương ân niệm THẾ TÔN,
Người nghĩa sĩ
dạn dày nơi trân thế,
1040 . ĐẠO-NGHĨA-NHÂN QUÂN- TỬ mãi trường tồn.
Trừ diệt lũ vua quan
tham hung ác,
Hiệp sỹ nào tìm tráng sĩ KINH-KHA,
Danh lợi lớn không rảnh rang giải thoát,
1044 . Đại vương nào tìm theo PHẬT THÍCH
CA .
Không thích chứa bạc tiền tu tích đức,
Hạnh bần Tăng tiềm ẩn Bậc Phú Tăng,
Khi nhu nhược như gà con bất lực,
1048 . Lúc hiên ngang bay vút cánh chim bằng.
Hại dân nước nội gian cùng ngoại gián,
Phá người tu Nội Ma với Ma,
Nội ngoại gián
làm quốc dân khổ loạn,
1052 . Ma phá Tu khiến bỏ chính theo tà.
Xướng họa :
Ai biết được
nhân tài là vốn quí,
Nhiều điều hay
ghi lại những bảo thư,
Tu-Tài-Tử thích
lợi danh quyền vị,
1056 . Hại chúng sinh vẫn rao giảng Bi-Từ,
Người trí biết
nhân tài là vốn quý,
Kính hiền nhân
ân trọng những bảo thư,
Vui cứu khổ xả
lợi danh quyền vị,
1060 . BẬC CHÂN-TU thường HỶ-XẢ-BI-TỪ.
TU-GIẢI-THOÁT
tâm dứt trừ vọng tưởng,
Xa lìa vòng Ngũ
dục chẳng đua chen,
Vui hạnh ngộ
những tâm hồn cao thượng,
1064 . Học NHƯ LAI luôn tự thấy kém hèn !
Ai thích luyện
Tâm ĐẠI-HÙNG ĐẠI-LỰC,
Ai ưng rèn
ĐẠI-TRÍ ĐẠI-TỪ -BI ?
Muôn phiền não
trần lao xin tuyệt dứt,
1068 . Hướng trời Tây nhập thắng hội Liên-Trì.
Vì sao gã dã
tràng xe cát mãi ?
Dị nhân nào tìm
Ông lão Ngu-Công ?
Bởi tham thực
cá mắc câu cuồng dại,
1072 . Hướng Trời Tây bay bặt dấu chim Hồng.
Điều thật tốt
thật hay không muốn học,
Ai bỏ tiền mua
tội chạy lăng xăng,
Thích Tà-Quái
ưa dón đưa mời mọc,
1076 . Tâm Hạnh-Ma cầu PHẬT Quả đạt không ?
Không nói tới
ai chắc rằng không lỗi ?
Chưa Thật TU
chưa nói thẳng đó thôi !
Mỗi sợi tóc còn
chưa ghi hết tội,
1080 . Hành pháp chin nói tội lỗi sạch rồi.
Bầy ếch nhái
bấy lâu ngồi đáy giếng,
Không biết trời
sông biển rông thênh thang,
Thương chim sẻ
đường xa chưa bay liệng,
1084 . Thấu hiểu sao sức trải cánh Đại Bàng ?
Ai vui sướng
quay cuồng trong huyễn mộng ?
Ai say tìm ảo
vọng giữa cơn mơ ?
Chào mào hót
đón bình minh gió lộng,
1088 . Rắn mùa đông mê ngủ đến bao giờ ?
Ai cao vọng đa
cầu ưa quyền tới,
Đắm lợi danh ưa
thích ở trần gian !
Thuyền ai hướng
bến BÌNH-YÊN lướt tới,
1092 . Giữa trần gian mà an nhập NIẾT-BÀN.
Nghiệp ái dục là cội nguồn sinh tử,
Muôn khổ đau từ tham ái sinh ra,
Đã tranh được lại phải lo gìn giữ,
1096 . Xả buông đi thấy thanh thản thôi mà.
Tâm DUY-MA đâu ngại chùa thất nhỏ,
Ưng ĐẠI HÙNG ĐẠI-LỰC ĐẠI TỪ-BI,
Điều phục ác cần chi đòn thế võ,
1100 . ĐẠI-TỪ-BI HỶ-XẢ thật diệu kỳ.
Ai vui thích Hạnh Tu Trì MẬT-CHÚ,
Lập đạo tràng nơi hội đủ địa linh,
Hữu Bạch-Hổ tả Thanh-long…Thủy tụ…
1104 . Lưng tựa sơn cây tỏa mat hữu tình!(40)
Có Thực Pháp Y Phương Minh cứu mạng,
Còn muốn chi cố tình bỏ Thầy đi,
“Trùng sư tử ” biến mau cho khuất dạng!
1108 . Kẻ phản sư phá Đạo đáng được gì? (41)
Học tám pháp hô thọ trì Pháp-Bảo,
Những tưởng rằng đến PHẬT quả vinh quang!
Nguyện từ bỏ gánh gai xin gánh gạo,
1112 . Tiếc gạo thơm ai dám đổi gánh vàng! (42)
Khéo trì pháp là cúng dường bậc Thượng,
Biết HẦU THẦY là công dức bậc Trung,
DÂNG TÀI-VẬT cúng dường xin hồi hướng,
1116 . Là phần công việc hạ xếp sau cùng! (43)
LUẬT-NHÂN-QUẢ bao trùm toàn vũ trụ,
Chính hay tà THIỆN-Ác xét nghiêm minh,
Kẻ phạm tội không thể tìm hối lộ,
1120 . Việc ĐÚNG-Sai Tội-PHƯỚC xử công bình!
Thương người khổ dẫn người Tu thoát khổ,
Biển luân hồi ai lặn ngụp triền miên?
Thấy kẻ thiếu căn lành không thể độ,
1124 . Biết người Vô Duyên Phước Pháp chẳng truyền.
Người thành đạt bởi kiên tâm trì chú,
Biết làm sao cầu TRÍ-TUỆ thông minh,
Ai thấu hiểu hạnh Tu vô cùng quí,
1128 . Mỗi công phu công quả suốt công trình.
Ai trình kệ không cầu ngôi vị Tổ,
Chỉ ưng truyền Quyền-Pháp độ chúng sinh,
TU GIÁC-NGỘ dẫn đưa người GIÁC-NGỘ,
1132 . Tự cứu mình vui cứu khổ hữu tình! (45)
Tích tiền bạc là những người ích kỷ,
Công đức lành tích chứa được bao nhiêu?
Ai tận lực cúng dường thường xả thí,
1136 . Vui tự tu tự tác ý phiêu diêu.
Có chùa thất nghe thấy điều kỳ ngộ,
Thầy dạy trò tô mình bậc Sư Ông,
Huynh khiến đệ xưng con không thẹn lỗi,
1140 . Chuyện trần gian lộn xộn chẳng tương đồng.
Ai cúng Thầy như trả công làm mướn,
Thỉnh cầu an cứu mạng cúng vài trăm?
Cầu Pháp –Bảo Hộ thân như đồ mượn,
1144 . Khổ công truyền kẻ cầu Pháp bặt tăm!
Độ đệ tử hạng tiểu tâm tẹp nhẹp,
Học không hành ưa quậy phá lung tung,
Đua Dim cúp áo quần chuyện trò khoe dày dép,
1148 . Tự xưng hô như hảo hán anh hùng.
Ai nghiện thuốc trầu ngũ tân rượu thịt,
Thầy chẳng nên độ đệ tử sao nên?
Thường thiếu nợ còn có khi trốn quỵt,
1152 . Về TÂY-PHƯƠNG…xách hành thuốc theo liền.
Tu sĩ nào thường xưng em ngọt xớt,
Hoặc xưng “con” để người tại gia thương?
Sao chẳng học người TỰ TU TỰ TÁC,
1156 . Ngửa tay xin đồ bố thí tầm thường.
Đời đầy rẫy kẻ gian tham dối giả,
Ai nói TU lại phá hại chúng sinh?
Được kính trọng bởi tốt nhân tốt quả,
1160 . Ai khiến người mới gặp phải Tên mình?
Đức PHẬT xả cả lợi danh quyền vị,
Thường ban vui tìm cứu khổ chúng sinh,
Ai luẩn quẩn mãi tranh giành ích kỷ,
1164 . Hại đối phương mưu chiếm lợi về mình?!
Sao TU mãi chẳng đắc thành chi cả?
Pháp diệu huyền không hành dược bao nhiêu?
Điều hư hại chẳng tránh sai không sửa,
1168 . Nói cao siêu làm trái phạm quá nhiều!
Ai vất vả trả giá nhiều chuyến đắt?
Một mẫu người minh họa một bức tranh,
Xem bức họa chẳng thấy lưng đầu mặt…
1172 . Nhiều thói hư tật xấu hiện rành rành.
Ai học Pháp không thực hành đúng pháp,
Như kẻ nghèo xin đếm bạc Nhà Băng?
Nhiều ngân khoản bản thống kê phức tạp,
1176 . Nhà Băng giàu kẻ đếm bạc giàu chăng?
Chim Nhạn lướt theo Đại Bàng muôn dặm,
Trò ngược ngang ngăn cản chậm bước Thầy,
Nhắm về đích vượt trùng dương xanh thẳm,
1180 . Cánh Nhạn mềm thẳng hướng trời Tây!
Kẻ tham ác tâm đầy phiền não,
Những điều hay vùi dập tội nghiệp thay,
Chồng ai ác cấm vợ cầu TAM BẢO,
1184 . Vợ ai ngu ngăn chồng chẳng học Thầy!
Ai làm việc ưa sắp bày ban bệ,
Tung bạc tiền làm thêm lớn lợi danh,
Ai cứu độ không rộn ràng thanh thế,
1188 . HÀNH GIẢ nào vui HÀNH-CƯỚC ĐỘC-HÀNH?
Ai chấp nhặt vào âm thanh sắc tướng,
Mãi quẩn quanh tất bật việc trần gian?
Ai truyền dạy học trò nuôi mộng tưởng,
1192 . Ai độ cho đệ tử chứng Niết Bàn.
Ai thích sống hạnh thanh bần đạm bạc,
Kiên cường thay đệ tử PHẬT THÍCH
CA !
Tu danh lợi là tà ma hèn nhát,
1196 . Mãi trầm luân đọa lạc ở TA BÀ !
Ai hướng ngoại
khen là « tây, tàu tốt »
Chê thầy gần
cao vọng thích Thầy xa,
Mãi ca tụng tôn
sùng khen cùng tột,
1200 . Người Mỹ Âu lại ưa rước Thầy nhà !
Được vài miếng
võ gà đe chúng bạn,
Đại võ sư dày
dạn dễ thân thương,
Ỷ bằng cấp sinh
cống cao ngã mạn,
1204 . Bậc cao minh thường khiêm hạ nhún nhường,
Ai chứng đắc
thân kim cương bất hoại,
Tự nhiên dùng
hành, tỏi, thịt rượi bia ?
Món rượu thịt
ngũ tân… ai biết hại,
1208 . Kính tin lời PHẬT dạy quyết xa lìa !
Dễ tùy thuận và
cũng ưa nghịch hạnh,
Lắm phiền oan
nhiều khổ nạn truân chuyên,
Danh lợi lớn không phải là cứu cánh,
1212 . Ai đắm say ? ai thấy « phớt bơ » liền!
Tiền nhân bảo “khẩu khai thần khí tán”
Người nói nhiều tâm trí động không yên,
Ai “chỉ” “quán” tâm chưa từng tán loạn,
1216 . Ai thượng căn PHẬT TỔ ấn Tâm Thiền
Hành pháp văn tự dùng TAM-MA-ĐỊA,
Lắm thời thiền thường ứng KÊ THI ngôn,
Trí thô thiển nói lời chưa trọn nghĩa!
1220 . Bậc Cao Minh thương dạy lẽ sinh tồn!
Chưa vận dụng được văn chương Bác học,
Nói chân thành bằng ngôn ngữ bình dân,
Cầu xin được gội nhuần ơn mưa móc,
1224 . Bậc ĐA-VĂN giải nghĩa KỆ-ÂM-VẦN?
TU GIẢI-THOÁT đặt thành CHÂN-THIỆN-MỸ,
Quí đẹp thay Vương tử PHẬT THÍCH-CA,
SỰ HIỂN HIỆN quyện hòa cùng DIỆU-LÝ,
1228 . Bóng mây tan trắng sáng khắp ngân hà!
Là y sĩ cứu bệnh Ma tật Quỉ,
Hành cước TĂNG
hơn hiệp sĩ giang hồ,
Là TU-SĨ cũng
ưng là Võ-Sĩ,
1232 . Có khi là Thi sĩ …hứng…làm thơ !
Học PHẬT PHÁP
thường ban vui cứu khổ,
Thương bênh
nhân gắng học Y-PHƯƠNG-MINH,
Sợ dốt học văn
chán hèn học võ,
1236 . Học thiên văn địa lý để yên mình !
Ai dạy luật để
hành không giới luật,
Ai chân truyền
hiểu diệu nghĩa PHẬT-KINH ?
Ai đào luyện
kiên cường trong VÕ THUẬT,
1240 . Ai dạy thơ để lúc « LUÂN » khi « BÌNH » !
Ai TU hạnh kiểu
Thi nhân Hiệp sỹ,
Khi tụng kinh,
hát kệ lúc ngâm thơ,
Thường cảnh
giác với những loài Ma-Quỉ,
1244 . Khi vui làm PHẬT sự lúc chuyên TU !
Ai đó
hỏi : học làm chi nhiều thế,
Suốt đời lo cứu
độ với nghiên tầm,
Tự xét
thấy : chưa làu thông PHẬT LÝ,
1248 . Phần thực hành chưa dày dạn cao thâm !
Làm mà thấy
không « phải » làm chi cả,
TU làm sao mà
thấy chẳng « phải » TU
Có người
nói : không TỪ-BI-HỶ-XẢ,
1252 . Khi lờ đi như kẻ điếc, câm, mù !
Ai cao vọng đa
cầu ai THIỂU DỤC ?
Tự tay làm dâng
cúng thấy vui tươi…
Ai sung túc vẫn
thường hành TRI-TÚC,
1256 . Bớt phần mình đem bố thí cho người !
Ai TU học thích
tìm nơi sung sướng,
Ưa tự tung tự
tác muốn Tự Do,
Tâm hỗn tạp
chất chưa đầy vọng tưởng,
1260 . Ai qua sông không cầu lụy ÔNG-ĐÒ ?
Điều phức
tạp : diễn giải cho dễ hiểu,
Việc lung tung
cần quy nạp thu vào,
Khéo giải quyết
chỗ thừa bù chỗ thiếu,
1264 . San bớt gò nơi thấp được nâng cao !
Chuyện người
khác tháng ngày rao giảng mãi,
Việc mình làm
không để lại gì ư ?
Ai bận rộn với
thu chi lỗ lãi,
1268 . Đếm đo hoài tìm « giá trị thặng dư » ?!
Khéo giải huyệt
là võ sư thượng đẳng,
Đệ tử ai nghiệp
nặng chẳng giải ư ?
Khi khỏe đến,
bệnh nguy « cho đi » thẳng,
1272 . Đại-Sư vào thường tiết kiệm Tâm ư ?
Ai mãi phải dạy
sơ cơ TU tập ?
Như mẹ già săn
sóc những con thơ ?
Trò thành
đạt…Thầy lao tâm …bầm dập,
1276 . Bến đò chiều ai còn ngóng… trông… chờ… ?!
Vương tướng nào
thường phất cờ kiêu hãnh,
Thật sướng ư ôi
một thoáng phù vân,
Ai dũng mãnh
thích thực hành khổ hạnh,
1280 . Thường an vui biết sống đủ thanh bần.
Khắp vũ trụ
hiện muôn phần linh hảo,
Nơi chúng sinh
đều là PHẬT đương lai,
Muôn THIỆN-Ác
Tự TÂM MÌNH KIẾN TẠO,
1284 . Ai Đại Căn không cần « PHẬT minh đài » ?
Ai ngán sợ chỉ
bày nơi khuyết ?
Ai mong cầu
truyền dạy chỗ sai lầm,
Ai quyết học
theo bậc Thầy siêu việt,
1288 . Luyện ĐẠI-HÙNG ĐẠI-TRÍ ĐẠI-BI-TÂM,
Diệu Pháp PHẬT
biết làm sao lĩnh hội,
Siêng năng mà
không phạm tội đua tranh,
Những bài học
bằng máu xương tiền bối,
1292 . Hậu-tấn xin ân trọng gắng TU-HÀNH !
Ai điều phục
được thất tình lục dục,
Chế ngự yên
những bầy Ngũ Ấm Ma,
Ở trần tục mà
an nhiên thoát tục,
1296 . NIẾT-BÀN đâu ? NIẾT-BÀN tại TA-BÀ !
Học theo Thầy
con nguyện là trò giỏi,
Theo hạnh Thầy
con làm những điều hay,
Ôi biển rộng
trời xanh cao vời vợi,
1300 . Con gắng TU đền công đức bậc Thầy !
Cha chẳng muốn
« con nghiện… say… bài bạc…
Thầy không ưa trò ngang ngược lông bông,
Cha uyên bác muốn con mình uyên bác,
1304 . Thầy tinh thông dạy trò đạt tinh thông!
Kẻ hèn nhát chẳng thành công võ thuật,
Đại võ sư: Quyền côn kiếm tinh thông,
THIỀN-MẬT-TỊNH… khéo hợp TU GIẢI-THOÁT,
1308 . Cùng “thõng tay vào chợ” tự nhiên không?!
Thầy gia hộ con thành công tất cả,
Thầy độ con thoát biển khổ điêu linh,
Thầy truyền dạy ĐẠI TỪ-BI-HỶ-XẢ,
1312 . Biết làm sao đền ân đức Thầy mình?
Ai thích sống trong nghĩa tình cao cả,
Quí đẹp thay THẦY HƯỚNG ĐẠO TÂM LINH,
TỨ VÔ LƯỢNG TÂM TỪ-BI-HỶ-XẢ,
1316 . Con Gắng Tu đền ân đức Thầy mình.
Ai ân trọng kính tin Thầy như PHẬT,
QUYẾT TU-HÀNH không vướng bận lợi danh,
THẦY là PHẬT hiện thân TỪ BI nhất,
1320 . Đệ tử TU theo PHẬT nguyện Viên Thành!(47)
- Những
ngày tháng 6 năm Tân Tỵ.
Tại Liên Đầm, Di linh, Lâm Đồng.
Tại Liên Đầm, Di linh, Lâm Đồng.
Năm Nhâm ngọ (2002) tai Gung Ré, Di Linh.
- Hoàn
tất tại THUẦN PHÁT TỰ đường Hoàng Hoa Thám
Quận Ba Đình, Thành Phố Hà Nội.Tháng 10 năm Quí Mùi (2003)
Sa môn Tỳ Kheo Bồ Tát giới
Sa môn Tỳ Kheo Bồ Tát giới
Thích Quảng Định Cảm tác.
PHẦN CHÚ THÍCH:
Lời đề:
“Cẩm nang phước thiện diệu năng,
Thực hành tốt lành cuộc đời,
Cho một số người hữu duyên”
Những ai đã đọc sách “Tam Quốc Diễn Nghĩa” trong kho tàng văn học cổ đại
trung hoa đều nhớ câu: “ vạn đại quân sư Gia-Cát-Lượng
Nhất thông sơn hà
Lưu-Bá-Ôn”
Khổng Minh Gia-Cát-Lượng làm quân sư cho Lưu Bị thời Hậu Hán. Là một
chiến lược gia kỳ tài; giỏi về thuật dụng binh, tinh thông các thuật LÝ-SỐ
NGŨ-HÀNH. Đã giành được nhiều chiến công hiển hách thời bấy giờ còn vang danh
mãi về sau.
Trong thuật dụng binh Gia-Cát-Lượng đã vận dụng các mưu sâu kế hiểm để
đem lại chiến thắng. Không biết đến sự hy sinh chết chóc của binh sĩ trên chiến
trận đều là con em của Dân lành bị cưỡng bức vào cuộc chiến. Phải chịu muôn
ngàn cảnh chết chóc đau thương. Khổng Minh đã bảy lần đánh bắt Mạch Hoạch. Hai
lần dung hỏa công đốt cháy, làm chết thiêu cả chục vạn quân của Tào Tháo. Trong
cuộc chiến này số người tử vong và thương tật nhiều vô kể…
Ôi thật là thảm khốc thê lương…trên thế gian này tùy mỗi xứ, mỗi nơi tùy
theo quyền hành thế lực và thực tế của mọi quốc gia mà chế đặt ra luật pháp, có
những điểm tương đồng hoặc khác biệt nhau. Luật pháp quốc gia nào cũng xử
nghiêm tội giết người. Sát mạng phải đền mạng! Song có một qui luật bao trùm vũ
trụ. Đó là luật giao NHÂN nhận QUẢ. Làm thiện hưởng phước báo tốt lành, làm ác
phải chịu quả báo khổ “cắt một dao phải trả một dao, sát một mạng phải đền một
mạng” . Làm tổn hại than mạng chúng sinh nào thì phải đền trả than mạng chúng
sinh đó. “oan oan tương báo trong vô lượng kiếp luân hồi”
Ngày nay việc nghiên cứu
binh pháp cổ xưa không phải ở cuộc chiến nào, hay chiến trường nào cũng đem ra
sử dụng được cả, còn phải xét tùy thời, tùy xứ mà quyền biến chế giảm mới thoát
khỏi thảm họa thất bại đau thương….
Việc áp dụng kế sách của
Khổng Minh trong chiến tranh vô cùng khốc liệt. Làm sao có thể hóa giải chiến
tranh mà không có thể đổ máu đau thương mới là THƯỢNG DIỆU SÁCH:””
“BẤT CHIẾN TỰ NHIÊN THÀNH” Bởi
vậy hành giả nói:
“Chẳng ưng sách Không Minh đầy tội lỗi,
Thường vui ưa học VAN HẠNH Quốc Sư”
Mỗi khi có một cuộc chiến hay một sự kiện trọng đại xẩy ra, người ta
thường đặt ra nhiều phương pháp giải quyết;
1- Phương pháp tốt
nhất là THƯỢNG DIỆU SÁCH, THƯỢNG ĐẲNG SÁCH, Hay THƯỢNG DIỆU PHƯƠNG.
2- Phương pháp tốt thứ
hai là: TRUNG ĐẲNG SÁCH hay là TRUNG ĐẲNG PHƯƠNG
3- Phương pháp thứ ba
là phương pháp xấu nhất gọi là HẠ SÁCH.
HẠ ĐẲNG SÁCH hay HẠ ĐẲNG PHƯƠNG.
Khi chưa nhập NIẾT BÀN còn trụ tại thế ĐỨC PHẬT đã hóa giải 8 cuộc chiến
tranh mà không phải đổ vỡ đau thương, không đổ một giọt máu, không tổn hại một
mạng người. Chỉ có đem tình thương hóa giải hận thù: “Dĩ Đức báo oán oán oán
tiêu tan” dung pháp “TỨ VÔ LƯỢNG TÂM” TÂM; TỪ-BI-HỶ-XẢ mà ĐỨC PHẬT đã truyền
dạy mới thật sự làm tiêu tan được tận gốc chiến tranh, mới thực sự hòa bình:
“ Khéo hòa giải làm tiêu tan chiến trận,
Thường diệu phương “bất chiến tự nhiên
thành”
TRUNG-ĐẲNG-SÁCH đánh đàn cùng binh vận,
HẠ-ĐẢNG-PHƯƠNG dàn trận quyết tranh giành.”
THƯỢNG DIỆU-SÁCH
thật ít người làm được,
TRUNG-ĐẲNG- PHƯƠNG áp dụng đã khó rồi,
Ma-Quỉ-kế khen là “tài thao lược”
Thường thực hành
HẠ-ĐẢNG-SÁCH mà thôi.
Nhiều sự
kiện có nhiều người cùng biết,
Không
phải ai cũng giải quyết được đâu ?
Ưa HẠ
SÁCH tranh giành cùng bắn giết,
THƯỢNG DIỆU-PHƯƠNG ai
ân trọng hàng đầu.
Suốt 49 năm trời hoằng dương PHẬT PHÁP ĐỨC THẾ-TÔN đã hóa giải 8 cuộc chiến
tranh khỏi bùng nổ. Ôi CÁCH MẠNG GIA có một không hai. Từ cổ chí kim trên thế
giới này ! mỗi người chúng ta cũng đã từng nghe câu châm ngôn muôn
thủa :
« Nhất nhân TU cứu Cửu Huyền Thất Tổ » hoặc câu :
« Cứu một mạng người phúc đẳng hà sa »
Trên đường TU hành giả xác định rằng : Việc TU HÀNH không phải chỉ lo
phần tự TU tự ĐỘ của riêng mình. Luôn luôn nhìn thấu vô lượng khổ đau của chúng
sinh mà tìm mọi phương tiện để cứu độ cho thoát khổ được an vui.
Với tâm nguyện như vậy nên
hành giả đã không quản ngại khó khăn cực khổ để tâm tầm cầu các bậc cao tăng
thạc đức MINH SƯ để học được các phần tinh hoa nhất của PHẬT PHÁP . Đặc biệt là
các DÀN PHÁP MẬT TÔNG tối thượng, kết hợp với các pháp như ;Huyền môn,
Y-Phương-Minh, môn Dưỡng Sinh của Bác học Ô-Sa-Wa, truyền nhân điện, châm cứu,
bấm huyệt, luyện YOGA…
Những ai đủ phước duyên lĩnh
trọn niềm kính tin TAM BẢO, khi gặp được những phương tiện thiện xảo như trên đều khen ngợi tán thán.Việc kết hợp một
cách hài hòa tất cả các phương pháp vào việc cứu giải bệnh tật nghiệp
chướng ; cho nhiều người đã phải mang những bệnh tật nan y khi được chữa
trị thấy thật là linh nghiệm.
« PHẬT PHÁP, DƯỠNG SINH, Y…NHÂN ĐIỂN,
HUYỀN CƠ, YOGA, .. Dược …hay thay !
Bảy mũi giáp công dàn trận tuyến
Bệnh ma tật quỉ cũng tan bay. »
Có nhiều người đã mang phải bệnh tật chữa nhiều nơi không khỏi. Sau một
thời gian ngắn về xin cứu chữa đã được chữa khỏi không tốn kém tiền bạc, không
đến nỗi quá khó khăn. Với lòng ngưỡng mộ thỉnh hỏi Hành-giả đã vận dugj những
phương pháp chữa trị nào mà được linh nghiệm như vậy ? Xin được truyền dạy
cho những bí quyết đó. Hành-giả chẳng hẹp hòi dấu kín bí quyết của riêng mình,
mà sẵn sàng truyền đạt cho những người hữu duyên. Để đáp ứng yêu cầu Hành-giả
tạm thời ghi lại một số điều thiết yếu trong việc chẩn trị những bệnh tật nan y
đã được chứng nghiệm hơn 20 năm qua ( Sau này nếu có thời gian, sẽ bàn kỹ hơn
trong từng việc cụ thể) đó là : CHẨN TRỊ BỆNH BẰNG PHƯƠNG PHÁP THẬP CHẨN
Đây là phương phaspchaanr trị bệnh kết hợp nhiều môn mà hành giả đã thực
hành và chiêm nghiệm nhiều lần trong hơn hai chục năm qua. Ban đầu dung phương
pháp TỨ-CHẨN cổ truyền :
1- VỌNG CHẨN : nhìn nét
mặt hình dáng của bệnh nhân mà xét bệnh.
2- VĂN CHẨN : Là nghe
người bệnh và thân nhân của người bệnh kể lại bệnh.
3- VẤN CHẨN :Là hỏi
những điều liên quan đến bệnh nhân
4- THIẾT CHẨN : là trực
tiếp đặt tay xem mạch để biết tình trạng hư thực hàn nhiệt cụ thể của bệnh nhân
thế nào ?
Tiếp đến kết hợp những phương pháp sau đây để chẩn đoán :
5 - TRUYỀN LINH CHẨN : khi bắt
đầu tiếp xúc với người bệnh liền quán tưởng ĐẤNG THIÊNG LIÊNG mà mình hằng tin
tưởng, ngưỡng mộ thường gia hộ cho mình luôn ngự trên đỉnh đầu mình ( theo kinh
nghiệm bản thân Hành-giả thường Quán tưởng ĐỨC ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT ngự
trên đỉnh đầu tay phải kết ấn kiết tường trừ tà ma quỉ quái. Tay trái cầm bình
cam lồ rưới thượng dược Cam Lồ tắm mát toàn thân bệnh nhân. Đồng thời trong tâm
thầm niệm danh hiệu của NGÀI « Nam mô Đại Bi QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT… thật tha
thiết liên tiếp không gián đoạn. Dù ngoài miệng có tiếp chuyện với mọi người
trong tâm vẫn nhiếp trì một niệm danh hiệu ĐỨC ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT thật
chí thành khẩn thiết – Quán tưởng ngài cứu khổ ban vui cho chúng sinh. Lại quán
chính thân mình là con mắt trí tuệ chiếu
soi thấy biết được nguồn cội của các nghiệp chướng chiêu cảm thành bệnh tật .
Đồng thời cũng là một bàn tay Dược Sư dùng vô lượng phương tiện thiện xảo để
cứu độ chính ngay bản thân mình và chúng sinh :
« Ngàn mắt quang minh khắp chiếu soi,
Ngàn tay trang nghiêm khắp
nâng đỡ.”
Suốt thời gian trên hai chục năm qua Hành-Giả đã dung phương pháp
“Truyền linh chẩn” này được sức gia hộ của ĐỨC ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT rất vi
diệu )
Khi cần cứu chữa những bệnh nan y nguy cấp nên dùng phương pháp “Truyền
linh chẩn” này để TRUYỀN LINH TRỊ để chữa trị như truyền nhân điện- Bấm huyệt,
Án-ma, Xoa bóp…. rất hay. Hành-Giả dùng các phương pháp đó đã từng cấp cứu
những bệnh nhân bất tỉnh nhân sự “nhất sinh thập tử ” và những bệnh nhân bị
phần âm tà ám nhập hoặc các vong linh đeo đẳng oán đến… được hóa giải linh
nghiệm cấp kỳ!
6 – VONG LINH CHẨN:
Trong suốt quá trình chẩn đoán bệnh cần xét kỹ qua từng bước:
a- Vọng Chẩn: Lương y
chú ý từng cử chỉ, từng ánh mắt lấm lét nhìn láo lien, ưa nhìn trộm, hoặc sợ
sệt lảng tránh quay đi. Bệnh nhân có phần âm tà ám nhập thường khiếp sợ các bậc
TU HÀNH.
b- Văn Chẩn : Lương y
nghe bệnh nhân hoặc thân nhân người bệnh kể về các sinh hoạt lộn xộn trí rối
loạn không yên, đêm ngủ thường thấy có người âm dẫn đi lung tung. Khi ngủ hay
mộng mị, những điều quái dị, nói năng, la hét, cười cợt vui buồn bất thường,
Sắc mặt lúc tươi tỉnh lúc xanh tái . Một ngày sắc mặt thay đổi nhiều vẻ khác
nhau.
c- Vấn Chẩn : Lương y
hỏi; Bệnh phát bao giờ? Hỏi xem mức độ còn nhớ được việc bình thường hay bị
lãng quên nhiều rồi? Đêm nặng hơn hay ngày nặng hơn? Thường thấy phát nặng vào
giờ nào?
d- Thiết Chẩn : Khi đặt tay xem mạch trên ba bộ:
THỐN-QUAN-XÍCH thấy có hiện tượng:
“Mạch thoạt “dài” thoạt “ngắn”
là hình mạch tà quái.
Mạch khi “sác” khi “trì” thật
mạch chứng quỉ mị”
Phần VONG LINH CHẨN rất vi tế phưc tạp vô cùng ứng hiện muôn hình vạn
trạng. Cần nghiên cứu kỹ, các sự kiện cán đối nhiều kiếp luân hồi như sự tích
của NGỘ-ĐẠT QUỐC-SƯ trong TỪ BI THỦY SÁM, kinh LƯƠNG HOÀNG SÁM…
7- CẢM NHẬN CHẨN :
Khi
tới nơi ở của người bệnh Lương y sẽ có những cảm nhận;
a – Cảm nhận thấy sinh khí thịnh. Khi gặp bệnh nhân và than nhân của
người bệnh Lương y thấy từ những người đó có những điều hoan hỷ vui vẻ ân cần
tha thiết tin tưởng tận tâm tận lực mong cầu cứu chữa trị bệnh tật, cứu giải
ghiệp chướng cho bệnh nhân hay không? Nếu hội tụ được những yếu tố này thì bệnh
tật nguy nan cũng có thể cứu chữa được, ứng vào các câu của Thi Phẩm:
“ PHƯỚC DUYÊN MIỀN AN - THẠCH THÔNG MẠCH KHẮP MUÔN NƠI ”
“ Con khổ thử
ĐỨC-TÂM Cha Mẹ,
Cha Mẹ nguy thử
ĐỨC-TÂM con
Đệ tử khổ: thử ĐỨC-TÂM Sư Phụ
Thầy nguy nan: thử
trò có vẹn toàn ”
Và câu; “ Chồng khổ nạn thử đức
tâm người vợ?
Vợ nguy nan do tâm địa người chồng?”
Hoặc : “ Hữu thỉnh hữu lai, cầu tất ứng ”
Và “ Bệnh khó tin sâu còn chữa được ”
Để rồi hưởng được những điều :
“ Duyên phước đủ niềm tin
thành phép lạ,
Chuyển sầu khổ thành vui hưởng phước lành ”
b – Cảm nhận thấy “tử khí” vượng: Là nơi ở của bệnh nhân và thân nhân
của người bệnh Lương y thấy từ những người đó có những đều mang nét mặt u sầu
buồn bã, vẻ mệt mỏi bơ phờ, chán nản, bi quan…khi tiếp xúc không niềm nở chân
thành mà hời hợt qua loa chiếu lệ, không tận tâm tận lực lo lắng chạy chữa cho
bệnh nhân …thấy toàn bộ khung cảnh nơi người bệnh đang ở như bao trùm một bầu
không gian âu sầu ảm đạm, buồn nản nặng nề…( Những điều này mỗi vị lương y đều
cảm nhận rõ rang qua những căn bệnh
trong suốt quá trình thực hành Y- Thuật của mình, để biết được rằng ở nơi này
tử khí của người bệnh quá nặng nề đã lan truyền ra cả than nhân và cả không
gian xung quanh họ) Nếu hội tụ được những yếu tố như trên thì ta biết được
rằng; đây là bệnh nan y bệnh thập tử nhất sinh? “ Bệnh nghiệp ” hay “ Định
nghiệp ”
ứng vào Thi Phẩm: “ PHƯỚC DUYÊN MIỀN AN - THẠCH THÔNG MẠCH KHẮP MUÔN NƠI
” trong những câu:
“ Con khổ thử
ĐỨC-TÂM Cha Mẹ,
Cha Mẹ nguy thử
ĐỨC-TÂM con
Đệ tử khổ: thử ĐỨC-TÂM Sư Phụ
Thầy nguy nan: thử
trò có vẹn toàn ”
Hoặc câu; “ Chồng khổ nạn thử đức
tâm người vợ?
Vợ nguy nan do tâm địa người chồng?”
Thấy hiện trạng:
“Thuốc thang
ngại uống không tin tưởng”
Và “ Bất cầu, vô thỉnh … thật vô phương”
Lúc đó liền biết được rằng:
“ THÁNH-Y cũng
đành bó tay “chào”! ”
8 – THIÊN VĂN CHẨN: Hỏi biết rõ ngày giờ tháng năm sinh ( Phép xem giờ
sinh, ngày sinh, tháng sinh, năm sinh gọi là phép xem “bát tự” ) của người bệnh
và ngày tháng năm phát bện. Xem việc làm nhà cửa có phạm vào kim lâu, hoang ốc,
tam tai hay trúng sao hạn nặng của LUẬT-NGŨ-HÀNH?
“ Trúng tuổi
Kim Lâu đâu dễ chữa
Phạm cung tuyệt mệnh sửa làm sao? ”
Rồi đối chiếu với ngũ hành tương sinh, tương khắc để biết được rằng dễ
chữa, khó chữa hay bất trị.
9 – ĐỊA LÝ CHẨN : Biết tuổi biết cung mạng của người bệnh. Dùng địa bàn
bát quái đặt tại trung tâm của căn nhà, rồi dung pháp phân kim điểm trạch đối
chiếu cung ngũ hành để xem xét cổng ngõ, cửa ra vào, nơi đặt ban thờ, bàn làm
việc, giường ngủ, bếp núc, giếng nước, sàn nước, cầu tiêu, chuồng gia súc… có
trái phạm vào các cung tương khắc như: Tuyệt mạng, ngũ quỷ, lục sát, họa hại
hay không? Tiếp đến dung cây “Thước cầu phước” ( Thước này tùy theo phước đức
lớn hay nhỏ, có duyện nhận được những bảo thư, bảo vật cùng với phép sử dụng
linh nghiệm để đón nhận những điều xấu xa, tai hại. Ban đầu có người đưa tới
Hành-Giả cây thước 36 cm. Sau đó có người đưa tới cây thước 42 cm. Sau này lại
có người đưa tới cuốn “Lịch sách tử vi ”
Năm Ất Mão của chime tinh gia Huỳnh-Liên có cây thước LỖ BAN với số đo
52 cm)
Có 08 cung lớn: mỗi cung lớn lại chia thành 02 phần, mỗi phần lại có 02
cặp, mỗi bên có chiều dài phân biệt từng cung theo ngũ hành:
KIM-MỘC-THỦY-HỎA-THỔ để luận xét tương sinh tương khắc với bổn mạng của gia chủ
thật chi tiết. Hành-Giả đã sử dụng và chime nghiệm thấy được nhiều điều rất
hay!
Dùng cây thước LỖ BAN kiểm tra
lọt long khung cổng, khung cửa chính, khung cửa phụ, khung bàn thờ, khung cửa
bếp, khuôn bếp nấu ăn, bàn làm việc giường ngủ.v.v.
Phối hợp tất cả các yếu tố
trên cung cấp cho ta lượng thong tin để có thể biết những điều từ trước cho tới
naycacs thầy thuốc khác chưa tìm đúng nguồn gốc của những điều trái phạm mà
chiêu cảm ra bệnh tật. Phương pháp chẩn này có thể là một bí quyết. “CHẨN ĐOÁN
BỆNH CĂN NHÀ tìm ra bệnh người chủ nhà”
“ Bệnh chi
khiến nằm kêu la rên xiết ,
Nhiều danh y Bác sỹ chẳng tìm ra ?
Vì sao khiến người chết, tiền của hết,
Ai biết rằng tai họa tại căn nhà ? ”
Phần địa lý chẩn này sẽ được bàn kỹ hơn trong chú thích:
“ Tả ao bảo địa
linh sinh nhân kiệt …
Nơi âm dương sung mãn phát nhân tài
Tiên tích đức hậu tầm long khéo biết
Trăm ngàn lần đều ứng nghiệm không sai!”
10 – VÔ CHẨN CHẨN : Là trong khi chẩn bệnh cần kết hợp các phương pháp;
1- Vọng Chẩn
2- Văn Chẩn
3- Vấn Chẩn
4- Thiết Chẩn
5- Truyền Linh Chẩn
|
6- Vong Linh Chẩn
7- Cảm Nhận Chẩn
8- Thiên Văn Chẩn
9- Địa Lý Chẩn
|
Nhiều khi vào lúc cấp cứu chưa cần dùng phương pháp thứ 4 (Thiết Chẩn)
và thứ 9 (Địa Lý Chẩn ) đã chẩn đoán
được bệnh tình nặng nhẹ hay nguy cấp ở mức độ nào, liền có phương pháp trị liệu
thích hợp. ( TÔN- HÀNH-GIẢ chẳng đã dung bí kíp dòng dây chẩn để chữa bệnh cho
một vị Hoàng Đế đó sao? )
Sau khi đã chẩn đoán bệnh kết hợp những phương pháp như trên, có nhiều
khi không phải thực hành cả 09 phương pháp:
1- Vọng Chẩn
2- Văn Chẩn
3- Vấn Chẩn
4- Thiết Chẩn
5- Truyền Linh Chẩn
|
6- Vong Linh Chẩn
7- Cảm Nhận Chẩn
8- Thiên Văn Chẩn
9- Địa Lý Chẩn
|
Chỉ cần thông qua 07 phương pháp
trên quan trọng- nhất là dùng phương pháp thứ 5 (Truyền Linh Chẩn) nếu khéo
thực hành phương pháp này được sức cảm ứng của ĐỨC ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT
thì việc chẩn trị sẽ đạt kết quả hay nhất và nhanh chóng chưa cần dung phương
pháp “Thiết Chẩn ” và “ Thiên Văn Chẩn ” “ Địa Lý Chẩn” đã biết rõ cội nguồn
của bệnh trạng, liền có thể đề xuất biện phương trị liệu thích hợp kịp thời.
Chính bản thân bệnh nhân và thân nhân của người bệnh cùng các thầy thuốc
khác không thấy Lương y trực tiếp cầm tay xem mạch, không thấy đặt ống nghe
trên than thể bệnh nhân . Kỳ thật đã được chẩn đoán kết hợp theo bảy phương pháp
như trên. Chẩn đoán theo phương pháp này, những người khác tưởng như lương y
không chẩn đoán bệnh tình. Kỳ thật đã dược chẩn đoán băng phương pháp TÂM LINH
TỔNG HỢP thật là thâm thâm vi diệu.
Suy xét kết hợp nhiều yếu
tố để chẩn đoán bệnh cho bệnh nhân mà bệnh nhân không thấy thầy thuốc để tay
xem mạch, không thấy đặt ống nghe trên than thể bệnh nhân, chẳng đo huyết áp,
chẳng chiếu chụp phim ảnh gì cho người bệnh. Rồi dung ấn KIM CANG QUYỀN đóng ấn
vào nơi đau của người bệnh. Hoặc truyền linh điển, bấm huyệt, án ma, xoa bóp
bầu giác, chích lể hoặc cho thuốc bệnh liền khỏi. Chẩn đoán bệnh cho bệnh nhân
mà người khác không thấy người chẩn đoán bệnh cho mình “Chẩn mà không thấy chẩn
” gọi là VÔ-CHẨN-CHẨN.
KẾT LUẬN: khi chẩn trị bệnh kết hợp được cả 10 phương pháp là tốt nhất,
trường hợp cấp bách lắm cần phải chế lược cho kịp thời mà thôi.
Trong suốt thời gian hơn hai
chục năm qua HÀNH-GIẢ đã chẩn trijbeenhj kết hợp bằng phương pháp THẬT CHẨN là
tìm về cứu chữa tận gốc bệnh căn, làm cho việc cứu chữa bệnh tật, giải trừ
nghiệp chướng được nhanh chóng đạt kết quả cao. Đỡ tốn kém tiền bạc có thể hóa
giải thương đau sầu não cho nhiều người trong lúc khó khổ nguy…
Là người XUẤT GIA TU HÀNH đệ
tử của ĐẤNG ĐẠI GIÁC THẾ TÔN, là học trò của ĐẠI Y VƯƠNG ĐIỀU NGỰ TRƯƠNG PHU
THÍCH CA MÂU NI PHẬT với tâm nguyện tự độ độ tha tự giác giác tha không nề hà
không ngán ngại một phương tiện nào mà kết hợp một cách hài hào vô lương phương
tiện để cứu khổ ban vui như:
1 – Pháp lập ĐÀN SÁM HỐI GIẢI
TRỪ NGHIỆP CHƯỚNG
Siêng TU TRI TRỪ CÁI CHƯỚNG
CHÂN NGÔN
2 – Pháp lập ĐÀN CẦU SIÊU cho
chư hương linh cửu huyền thất tổ và các vong linh oan gia nghiệp báo tiền khiên
ám nhập đeo đẳng.
“Mùa báo hiếu VU LAN tiêu giải tội
Mời TỐ NHƯ cùng cúng thí cô hồn ”
“Âm có siêu dương mới
thái ” nhờ pháp lập đàn Sám Hối hóa giải oan gia nghiệp báo cho các vong linh
được qui y TAM BẢO thọ trì giáo pháp của ĐỨC PHẬT. Các vong linh oán đối tiền
kiếp hỷ xả buông tha người bệnh mới tiêu trừ được tận gốc bệnh tật nghiệp
chướng.
Pháp lập ĐÀN SÁM HỐI GIẢI TRỪ
NGHIỆP CHƯỚNG kết hợp với Pháp lập ĐÀN CẦU SIÊU cho chư hương linh cửu huyền
thất tổ và các vong linh oan gia nghiệp báo tiền khiên, để cứu giải cho những
bệnh tật nan y “ thập tử nhât sinh” rất
linh diệu “âm siêu dương thới ” là vậy!
3 – Trong công hạnh Độ Tha của
BỒ TÁT HẠNH để cứu giải bệnh tật nghiệp chướng và thành tựu những mong cầu làm
phương tiện thiện xảo đưa chúng sinh từ song mê về Bờ Giác phải xác định rằng:
“ Chữa bệnh cứu người không
đơn giản,
Trị phần thân bệnh giảm tiêu nhanh ”
Cần phải biết:
“
Ai mang bệnh nghiệp ai đại hạn
Phương chi cứu phạm LUẬT NGŨ HÀNH ”
Còn bao nhiêu điều nan giải;
“ Trúng tuổi Kim Lâu đâu dễ chữa
Phạm cung tuyệt mệnh sửa làm sao? ”
“ Cớ chi sinh nữ
không nam tử,
“Vô sinh ” “ Tuyệt
tự ” chữa thế nào?”
Cùng các việc trồng trọt bị sâu
rầy, chuột bọ, thú rừng cắn phá hoa màu lúa mạ. Hành-Giả đã dày công TU Trì ĐÀN
PHÁP ĐẠI BI TÂM ĐÀ RA NI bằng PHAN ÂM do VÔ NHẤT ĐẠI SƯ Truyền trao Pháp chú
Đại Bi gia trì chú lực vào châu sa, Thần sa, vào cát, vào tro, vào thuốc vào
nước sạch, vào niệt chỉ ngũ sắc hộ mạng.v.v
Cho các PHẬT TỬ được hưởng trọn niềm ân đức của TAM BẢO.
“ Gieo trồng
làm sao sâu khỏi phá
Chuột bọ thú rừng chẳng hại chi
Linh dược hoa thơm cây trĩu quả
Khéo thực hành pháp chú đại bi ”
4 – Nước Trung Hoa vào thời TAM QUỐC Khổng Minh Gia Cát Lượng đã vận
dụng phép lập đàn cầu gió Đông lập chiến công đại thắng miền Xích Bích, dùng
Hỏa Công đốt cháy cả ngàn chiến thuyền, thiêu đốt mấy chục vạn quân TÀO THÁO.
“ Khổng Minh
đại thắng miền Xích Bích
Bởi biết lập Đàn cầu gió Đông ”
Ở thế gian có sự phân chia Quốc gia, Đảng phái cho nên nếu làm bất cứ
điều gì có lợi cho quốc gia mình, phe phái mình thì không cần biết đến sự tổn
hại mất mát của đối phương làm chi! Sự oan oan tương báo đền trả trong vô lượng
những kiếp luân hồi.
Người TU hành PHẬT PHÁP
không thể làm như vậy, mà coi tất cả chúng sinh đều đáng thương và bình đẳng
như nhau. Không thể vì muốn làm lợi cho chúng sinh này mà làm tổn hại đến chúng
sinh khác!
Trong MẬT TÔNG có pháp
lập đàn cầu mưa thuận gió hòa. Cầu tiêu tan tật bệnh, dịch tễ, cầu cho quốc gia
hưng thịnh, nhân dân an lạc.
“ Quốc thái Dân
an tan ôn dịch
Khéo lập đàn HÀNH PHÁP MẬT TÔNG ”
Giờ đây Hành-Giả chỉ có
một điều tâm nguyện rằng những ai hữu duyên đã đọc thi phẩm: “ PHƯỚC DUYÊN MIỀN
AN - THẠCH THÔNG MẠCH KHẮP MUÔN NƠI ” để rồi có thể đón được:
“ Mỗi vần thơ là
bát cơm manh áo
Là DIỆU PHƯƠNG trừ sầu não đau thương
Là thiện hữu chỉ đường …
Là Pháp Bảo
Là DƯỢC THANG trị Tâm Bệnh Mê Cuồng ”
Tùy theo nhận thức của mỗi người, mỗi gia đình, mỗi nơi trên mỗi miền xứ
sở… nếu thấy vui ưa và khéo thực hành kết hợp một cách hài hòa:
“ PHẬT PHÁP
DƯỠNG SINH Y NHÂN ĐIỂN,
HUYỀN CƠ YOGA DƯỢC …. Hay thay
Bảy mũi giáp công dàn trận tuyến
Bệnh ma tật quỉ cũng tan bay ”
Mỗi người đều phát tâm
làm lành lánh dữ quyết vượt biển khổ sông mê về bến bờ GIẢI THOÁT AN LẠC.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét